Thân hình nhoáng một cái, Dương Thiên Lôi biến mất nhanh như thiểm điện, lao ra ngoài ngàn mét, mới nhìn thấy có yêu thú qua lại, nhưng mà, lúc này Dương Thiên Lôi không có hứng thú chém giết đám yêu thú Tiên Thiên Tứ cấp nữa, mà dùng tốc độ nhanh nhất lao ra khỏi tầng bốn.
Hai canh giờ sau, Dương Thiên Lôi cũng đi vào trong Thủy Nguyệt Động Thiên tầng ba, tốc độ không giảm, lao nhanh về phía trước.
Lại nửa canh giờ sau, rốt cục Dương Thiên Lôi đi vào một chỗ ẩn nấp an toàn trong tầng ba, nhìn thấy chín cái lều vải an toàn.
Có một nam nhân tu luyện giả che mặt, đang ngồi bên ngoài, chú ý động tĩnh chung quanh.
- Ai?
Dương Thiên Lôi cũng không có che dấu khí tức của mình, dùng tốc độ kinh người tiếp cận lều vải, người tu luyện đứng dậy, dùng âm thanh giả nói ra.
- Thân ái!
Dương Thiên Lôi nói một câu hèn mọn bỉ ổi, thân hình lắc lư, ôm "Nam nhân" đó vào lòng.
- Thiên Lôi, ngươi đã trở lại? À? Ngươi...
Người "Nam nhân" này chính là Trương Tử Hàm, thời điểm này, vừa vặn đến phiên nàng thủ hộ, thời điểm nghe được âm thanh hèn mọn bỉ ổi của Dương Thiên Lôi, nàng liền buông bỏ cảnh giác, vui mừng nói. Chỉ nói được một nửa, nhìn thấy trên người Dương Thiên Lôi đầy máu đen và miệng vết thương, lập tức khiếp sợ hỏi thăm.
- Không sao, vết thương nhỏ mà thôi, ca lĩnh ngộ bích chướng.
Dương Thiên Lôi hưng phấn nói ra.
Thời điểm chúng nữ đang tu luyện, nghe Trương Tử Hàm nói "Ai", đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien/1392579/chuong-596.html