Nhưng mà, Dương Thiên Lôi không muốn chém chết Nguyễn Hi Vũ, dù đối phương không thừa nhận, Dương Thiên Lôi cũng khồn dám xác định 100%, nhưng cuối cùng cũng nhận định đối phương là Nguyễn Hi Vũ, hơn nữa lần đầu tiên, nàng đã bỏ qua cho mình. Dù nàng không phải là Nguyễn Hi Vũ, Dương Thiên Lôi cũng không ra tay giết chết, chỉ dùng cách gậy ông đập lưng ông mà thôi!
Nhưng mà...
Làm cho Dương Thiên Lôi không ngờ được, khoảng cách hai người gần như vậy, vốn tưởng Nguyễn Hi Vũ tất bại, vào tình thế ngàn cân treo sợi tóc, trên bầu trời có vô số hoa tuyết bay xuống, Dương Thiên Lôi nhìn thấy hoa tuyết như mộng như ảo, bỗng nhiên sống lại... tê tê tê vài cái... Lại phát ra tiếng xé gió, đánh bay bảo kiếm đang xoaytròn.
Hoa tuyết, hơn nữa tuyết rơi nhiều như lông ngỗng, có thể có bao nhiêu uy lực?
Ngàn vạn lần không ngờ tới, hoa tuyết không có ý nghĩa gì, lại được Tinh Thần Chi Lực điều khiển, thời điểm đụng vào bảo kiếm, lại làm cho bảo kiếm dừng lại một phần ngàn giây, nhưng một phần ngàn giây này, thân hình của Nguyễn Hi Vũ đã hóa thành một đạo lưu quang, duỗi ngón tay thon dài thành chưởng, nắm chặt một cái, bắt lấy vềphía bảo kiếm, giống như Hỏa Trung Thủ Lật (mình làm người khác hưởng),lông tóc không tổn thương bắt lấy chuôi kiếm.
Vào lúc Dương Thiên Lôi khiếp sợ, phương viên vài trượng trên bầu trời xuất hoa tuyết, hóa thành vô số đạo lưu quang, giống như vô số chuôi phi đao nhỏ bé, dùng tốc độ khủng bố đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien/1392558/chuong-575.html