- Bọn nhỏ đáng tháng. . . Không nghĩ đến ca lại có ngày đi làm thần vôn. Hơn nữa. . . Còn con mẹ nó có cảm giác thoải mái như vậy nữa. .
Thân hình Dương Thiên Lôi nhoáng một cái liền hóa thành hư vô đi tới bên người Phong Linh Nhi và Phạm Linh Nhi đang ngốc trệ, trực tiếp nắm lấy vòng eo của hai người, biến mất trong hư không.
- Sư đệ ngươi thật là Nhật Thần?
Phong Linh Nhi xoay người ngẩng đầu nhìn Dương Thiên Lôi hỏi.
Phạm Linh Nhi đỏ bừng cả mặt cũng bị Dương Thiên Lôi ôm vào lòng, nhưng lại thực sự tràn ngập sùng bái mà nhìn qua Dương Thiên Lôi.
- Ân! Sư đệ ta chính là Nhật Thần! Nhật Thần! Lúc nào đó, sư đệ sẽ có sư tỷ kiến thức uy lực chân chính của Nhật Thần! Ân, Linh Nhi cũng có thể kiến thức!
Trên mặt gia hỏa vô sỉ Dương Thiên Lôi lộ ra thần sắc vô cùng hèn mọn bỉ ổi, một trái một phải, nhìn nhìn Phong Linh Nhi và Phạm Linh Nhi ở hai bên. Tên này nhẫn nhịn hơn bốn năm, mẹ nó, trận trận "kê động" kia quả thật đang du động sâu trong xương tủy. . .
- Lưu manh! Linh nhi, Linh Nhi, các ngươi tất cả vào đi!
Đúng lúc này, Lăng Hi tuy rằng không rõ "Nhật Thần" đến cùng còn ẩn chứa ý tứ gì, nhưng nàng vốn hiểu rõ Dương Thiên Lôi như lòng bàn tay, đã nhìn ra cái tim hèn mọn bỉ ổi trần trụi của hắn, nói với nhị nữ.
- Ách...
Dương Thiên Lôi khẽ run rẩy, mi tâm phóng ngũ sắc quang hoa bao vây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien/1392513/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.