Dương Thiên Lôi đắc chí nói.
- Nha… Vậy ngươi nhanh tu luyện đi…
Phong Linh Nhi đáp một tiếng.
Dương Thiên Lôi nói xong liền chậm rãi nhắm mắt lại, trong trận chiến đấu này hắn cũng tiêu hao thật lớn. Tuy rằng chiến đấu kế tiếp nhẹ nhõm hơn một chút, nhưng cũng không thể phớt lờ, nếu không lật thuyền trong mương, vậy thì bi ai rồi.
Nhìn Dương Thiên Lôi rất nhanh tiến nhập trạng thái tu luyện, vẻ thẹn thùng trên mắt Phong Linh Nhi mới dần rút đi, cũng ngồi xuống bên cạnh Dương Thiên Lôi không biết suy nghĩ cái gì, chỉ là thỉnh thoảng lại vừa ý liếc Dương Thiên Lôi.
- Nhanh vậy đã tốt rồi?
Sau hơn 10' đồng hồ, Dương Thiên Lôi liền nhẹ nhàng thở hắt ra, chậm rãi mở mắt, khiến cho Phong Linh Nhi có chút kinh ngạc hỏi thăm.
- Tốt rồi.
Phong Linh Nhi nghe vậy liền đứng người dậy, muốn đi về phía cửa.
- Sư tỷ, ngươi làm gì thế?
- Đi ra ngoài a! Không phải ngươi xong rồi sao?
- Cô gái ngốc a…
Càng tiếp xúc với Phong Linh Nhi, Dương Thiên Lôi càng bi ai phát hiện, cô nàng này thật sự rất đáng yêu, hoàn toàn không giống với hình tượng Phong Linh Nhi trong suy nghĩ của mình trước kia, hoàn toàn không giống. Nhiều khi lại rất trì độn
- Sư tỷ, hiện giờ không thể ra ngoài được, ta là đang bị thương năng, ít nhất cũng phải đợi lâu một chút, hơn nữa lúc ra ngoài, còn phải bày ra bộ dáng trọng thương mới khôi phục được một chút, còn không thì hiệu quả sẽ giảm đi rất nhiều. Bạn đang đọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien/1392480/chuong-497.html