Chương trước
Chương sau

- Kim huynh, ta là người thế nào, ngươi còn không rõ sao, đối với huynh đệ, lời ta nói ra như núi, còn đối với địch nhân ngu ngốc kiểu thế thì… hắc hắc… Ta có đáp ứng sao?
Ách…
Kim Chính Thái nhìn vẻ mặt tươi cười hèn mọn bỉ ổi của Dương Thiên Lôi, lập tức cảm thấy không biết nói gì. Tuy rằng với người từ trước đến nay vốn trọng hứa hẹn như hắn thì có chút là lạ, nhưng lại cảm thấy lời của Dương Thiên Lôi… có vẻ như rất có đạo lý:
- Có thể vậy sao?
- Đương nhiên có thể. Ngươi có nghe được ta đáp ứng hắn không?
- Không có.
- Ta cũng không có.
Phong Linh Nhi cũng khẽ cười nói. Nha đầu kia lại không kìm lòng được ôm lấy cánh tay Dương Thiên Lôi, trên mặt mang theo vẻ cười tươi tắn. Trong nội tâm không những không trách Dương Thiên Lôi quá vô sỉ mà ngược lại cảm thấy đây mới chính là Dương Thiên Lôi, mới là sư đệ của nàng.
- Trước khi không hiểu rõ thực lực của bọn hắn, ta sẽ không dễ dàng ra tay đâu! Mạng nhỏ chỉ có một a, ta cũng không muốn cứ vậy mà đi tong đâu…
Dương Thiên Lôi vỗ vỗ Kim Chính Thái có chút ngốc trệ, nhàn nhạt nói. Đọc Truyện Online
- Nói cũng phải. Chỉ là… Aizzz, được rồi, quan điểm của vi huynh tuy rằng khác với ngươi, nhưng dù sao ngươi là nhân tộc, mà vi huynh lại là Thú Tộc, Thú Tộc chúng ta… Không nói nữa. Cứ làm theo lời ngươi đi!
Kim Chính Thái nói/
Long Phỉ Phỉ lúc nhìn Mạnh Phàm Quang đến bên bờ lôi đài, mà Dương Thiên Lôi cũng vội vàng theo sau thì mới xoay người ly khai tìm một lôi đài khác. Nàng rất rõ thực lực của Mạnh Phàm Quang, chiến thắng Dương Thiên Lôi có lẽ không có vấn đề gì. Cho nên, nàng cũng không quá lo lắng.
Trận chiến đấu rất nhanh chấm dứt, tu luyện giả đã giành chiến thắng ba tràng liên tiếp hôm qua lại lần nữa giành được thắng lợi. Chỉ là, lúc hắn trông thấy tu luyện giả cao hơn người thường gấp hai lần, hơn nữa chỉ là Thần Đạo lục cấp ở dưới đài thì biểu lộ trên mặt lại không chút vui sướng khi giành được thắng lợi mà ngược lại đầy vẻ khó chịu
Bởi vì hắn rõg, một trận chiến này, tư cách tấn cấp của hắn rất có thể phải mất đi! Bởi vì hắn đã nhìn ra được thiếu niên uy mãnh này chính là đệ tử của Mạnh gia, hậu duệ của Viễn Cổ Bỉ Mông Cự Nhân!
Bất quá biểu lộ khó chịu trên mặt tu luyện giả này rất nhanh liền biến mất, thay vào đó là một cổ chiến ý cường đại!
Mất đi tư cách tấn cấp, có thể đánh một trận với đối thủ cường đại, cũng không hẳn không phải là chuyện tốt! Hơn nữa, ngũ đại gia tộc cũng đã thả ra tiếng gió, sẽ tận lực không chém giết đối thủ!
Cho nên đây xem như là một cơ hội chiến đầu và lĩnh ngộ tuyệt hảo!
- Người khiêu chiến mời chuẩn bị!
Đúng lúc này, trọng tài trầm giọng nói. Bỗng nhiên mở ra lỗ khảm
Lập tức khi lỗ khảm mở ra, thân phận tạp của Mạnh Phàm Quang giống như điện xà cắm vào trong đó!
Những người khác nhao nhao thất bại.
- Vô Cực tinh vực, Mạnh Phàm Quang! Mời lên đài!
Trọng tài cao giọng nói.
- Hừ, ta chờ ngươi!
Mạnh Phàm Quang lạnh lùng truyền âm nói với Dương Thiên Lôi. Nói xong liền trực tiếp lăng không bay lên lôi đài
- Ân. ngày mai hoặc là ngày kia, hoặc là một ngày không xa nào đó, ngươi mới có thể gặp được ca! Ngu vãi đái, gặp lại!
Khiến cho Mạnh Phàm Quang không thể tưởng tượng được chính là hắn lại nghe được một cầu truyền âm nhàn nhạt như vậy của Dương Thiên Lôi. Hơn nữa khiến cho hắn càng nổi giận hơn chính là Dương Thiên Lôi lại lôi kéo bàn tay nhỏ bé của Phong Linh Nhi rời đi.
- A!!!
Mạnh Phàm Quang dưới sự tức giận, lập tu ức không thể khống chế được phát ra một tiếng gầm rú về phía Dương Thiên Lôi, đánh ra một quyền! Nắm đấm cực lớn kia lập tức như núi tựa biển, hóa thành một đạo tiễn quang, xông về phía Dương Thiên Lôi. Mà thân hình Dương Thiên Lôi đang lôi kéo bàn tay nhỏ bé của Phong Linh Nhi bỗng nhiên lại phiêu hốt bất định, lóe lên, thậm chí ngay cả đầu cũng không quay lại, lập lòe mấy cái liền hóa giải công kích của Mạnh Phàm Quang trong vô hình, biến mất trong tầm mắt hắn!
Bóng lưng phiêu dật kia lộ ra vẻ cực kì tiêu sái, cực kỳ làm dáng, cực kỳ kinh diễm!
Kim Chính Thái thấy một hồi xoắn xuýt, ngốc trệ một lát, cũng nhanh chóng đi theo
- Sư đệ, ngươi đã hoàn toàn đắc tội Mạnh gia, đáng giá sao?
- Người kinh tài tuyệt diễm như sư đệ tỷ thì sớm muộn gì cũng phải đắc tội với rất nhiều người không vừa mắt sự phong quang vô hạn, độc lĩnh làm dáng của ta! Cho nên, nhân sinh của sư đệ, nhất định sẽ thủy chung sống ở đầu sóng ngọn gió! Sư tỷ, ngươi sợ sao?
Dương Thiên Lôi đắc chí nói.
- Không sợ.
Phong Linh Nhi cũng không lĩnh ngộ được hàm nghĩa những lời này của Dương Thiên Lôi, khẽ cười nói.
- Lão đệ, ngươi nói rất đúng!
Vừa lúc đó, Kim Chính Thái cũng rất nhanh đuổi tới nơi, nói ra.
Thú Tộc, lời hứa đáng giá nghìn vàng, coi trọng nhất chính là hứa hẹn. Cho nên, Kim Chính Thái vẫn còn đang có khúc mắc với việc Dương Thiên Lôi không hết lòng tuân thủ hứa hẹn, đến cùng là đúng hay sai. Bất quá, trông thấy một kích nén giận tiện tay phát ra của Mạnh Phàm Quang, cũng hiểu được, nếu cứ chiến đấu một cách mù quáng, thì thậm chí phải trả giá bằng tính mạng chứ chẳng chơi, giữa tuân thủ và không tuân thủ hứa hẹn với địch nhân thì hiển nhiên lựa chọn thứ hai mới thõa đáng rồi!
- Ngươi hiểu rồi sao?
Dương Thiên Lôi mỉm cười nói ra.
- Hiểu rồi hả?
Kim Chính Thái hơi sững sờ, lập tức lộ ra vẻ mĩm cười, khiến Phong Linh Nhi kinh ngạc chính là, tia mỉm cười này, vậy mà lại ẩn chứa một kia tà mị của Dương Thiên Lôi, toét ra miệng rộng, nói:
- Ân, hiểu rồi!
Vô luận là Phong Linh Nhi, hay là Dương Thiên Lôi, đều không thể tưởng được, từ nay về sau, trong thú tộc đản sinh ra một tên gia hỏa cực kỳ biến thái, đối với huynh đệ thì đầy nghĩa khí, đối với địch nhân lại giảo hoạt khiến người khác tức lộn cả ruột, người kia, chính là Kim Chính Thái!

Ngay lúc Dương Thiên Lôi, Phong Linh Nhi và Kim Chính Thái phi hành trên không trung, quét mắt nhìn lôi đài dưới thân, quyết định nên đi đường nào thì có hai đạo lưu quang xẹt qua, Ngân Hỏa và Ngân Thủy xuất hiện trước mặt ba người.
- Thiếu chủ, Dương tiên sinh, tầng thứ hai, lôi đài số 187 có một tên đệ tử Long gia tương đối yếu!
- A? Đi, lão đệ, qua đó xem!
Kim Chính Thái gấp gáp nói

Lúc Dương Thiên Lôi theo Ngân Thủy, Ngân Hỏa đi vào lôi đài số 187 của tầng thứ hai thì liền thấy được tên đệ tử của Long gia, bất quá khiến cho ba người bọn hắn kinh ngạc chính là, vậy mà lại may mắn thế nào gặp đúng thiếu nữ Long tộc ban nãy ở cùng một chỗ với Mạnh Phàm Quang - Long Phỉ Phỉ.
- Chính là nàng!
Dương Thiên Lôi nói.
- Ân, vậy trước tiên nhìn thêm mấy trận, đợi sau khi nàng chiến đấu mấy trận, ngươi ra tay cũng không muộn!
Kim Chính Thái nói.
- Không cần. Tốc chiến tốc thắng, nếu như ngay cả nàng mà ta cũng thua thì… những người khác càng không thể khiêu chiến được. Chiến đấu xong, chúng ta có thể đi xem những người khác chiến đấu!
Trong ánh mắt Dương Thiên Lôi ánh lên một tia tinh quang, nhàn nhạt nói. Nói xong, lôi kéo Phong Linh Nhi, trực tiếp đi tới trước lôi đài. Làm ra bộ dáng muốn khiêu chiến rõ ràng.
Bất quá, ngoài trừ một số tu luyện giả có chút kinh ngạc nhìn hắn ra, những tu luyện giả khác điều tập trung quan sát chiến đấu trên đài
Bưu hãn!
Thiếu nữ Long gia chiến đấu, chỉ có thể dùng hai từ bưu hãn để hình dùng, thân thể mềm mại nhìn như linh lung uyển chuyển lại vô cùng cường hãn, mỗi một đạo thần thông, từng chiêu từng thức, đều cuồng bạo đến cực điểm, áp chế hoàn toàn đối thủ, cũng không lâu lắm, liền giành được thắng lợi!
Trận thứ hai, đây đã là trận thắng lợi thứ hai của Long Phỉ Phỉ.
"Sưu sưu sưu… "
Ngay lúc trọng tài mở ra lỗ khảm, hơn mười đạo thân phận tạp lập tức bắn ra như tia chớp, trong đó thân phận tạp của Dương Thiên Lôi và một cái nữa so với những cái khác nhanh hơn rất nhiều, vậy mà lại cùng sánh vai xông đến lỗ khảm, ném thân phận tạp, kỳ thật cũng là khâu khảo nghiệm thực lực hạng nhất dành cho tu luyện giả, đương nhiên, cũng không thể đại biểu thực lực chỉnh thể, quang trọng nhất là tốc độ phản ứng và tốc độ ra tay. Ngay lúc hai thân phận tạp đã lập tức muốn đánh vào cùng một chỗ thì mi tâm Dương Thiên Lôi bỗng lóe lên thất thải quang mang, thân phận tạp của hắn đột nhiên gia tốc, "Đinh" một tiếng, dĩ nhiên lại cắm vào trong lỗ khảm!
- Ồ?
Ở phía trước lôi đài, một bên khác, lúc một gã thiếu niên ăn mặc điệu thấp nhìn xem phía trước là người nào vượt qua mình thì lại nhẹ hốt ra một tiếng kinh ngạc, ánh mắt vui vẻ, truyền âm nói:
- Dương huynh đệ, là ngươi sao?
- À? Trương huynh, trùng hợp như vậy sao… Thật có lỗi thật có lỗi! Đã đoạt đồ ăn của ngươi rồi…
Dương Thiên Lôi cũng có chút kinh ngạc nhìn về phía thiếu niên, truyền âm nói. Thiếu niên này không phải là ai khác, mà chính là Trương Chí Cao vừa mới kết bạn hôm qua.
- Ha ha ha… Không sao, Dương huynh đệ quả nhiên lợi hại! Ngươi cứ lên đi! Ta đến nơi khác nhìn xem!
- Ân, tốt!
Dương Thiên Lôi nhẹ gật đầu, truyền âm nói.
Đúng lúc này, trọng tài cũng báo ra danh tự Nguyên Thủy Tinh Vực Dương Thiên Lôi.
Thần sắc Long Phỉ Phỉ lập tức biến đổi, có chút khiếp sợ, có chút kinh ngạc, nhưng nhiều hơn là phẫn nộ, lạnh lùng nhìn về phía Dương Thiên Lôi. Dương Thiên Lôi xuất hiện có đây có nghĩa là gì chứ? Nghĩa là hắn căn bản không chiến đấu với Mạnh Phàm Quang! Bằng không thì, hoặc là chiến bại, hoặc là vẫn còn đang chiến đấu, cho dù đã giành được mười tràng thắng lợi thì cũng không có khả năng xuất hiện trên lôi đài của nàng được!
- Vô sỉ!
Long Phỉ Phỉ nhìn Dương Thiên Lôi thần tình lạnh nhạt lại mang theo một tia cười tà, lạnh lùng nói.
- Quá khen, quá khen!
Nghe được lời của Long Phỉ Phi…, Dương Thiên Lôi lại không để ý đến, ngược lại ôm quyền, bày ra bộ dáng khiêm tốn nói. Mang đến cho người khác cảm giác phảng phất như Long Phỉ Phỉ đang khích lệ hắn vậy.
Cũng như thế, sau khi trọng tài báo ra danh tự Nguyên Thủy Tinh Vực Dương Thiên Lôi thì tu luyện giả vây xem dưới đài, lập tức bắt đầu nghì luận nhiệt liệt, tuy rằng tuyệt đại đa số đều chưa từng gặp qua Dương Thiên Lôi, nhưng một trận chiến làm dáng hôm qua của Dương Thiên Lôi, nhất là tuyệt học "Thái Cực" và phong cách riêng 80%, dĩ nhiên đã truyền khắp toàn bộ khu lôi đài
Cũng cơ hồ trong nháy mắt, rất nhiều tu luyện giả liền trở nên hưng phấn, nhất là một số ít tu luyện giả vốn đang xem cuộc chiến thì trực tiếp phát ra mấy đạo thần niệm, liên lạc với bằng hữu của mình. Không hề nghi ngờ, rất nhiều người muốn kiến thức xem tuyệt học Thái Cực được truyền lưu mà ngay cả Càn Khôn Như Ý Quyền của Trần gia cũng có vẻ không bằng của Dương Thiên Lôi đến cùng cường đại thế nào!
Càng quan trọng hơn là, đối tượng khiêu chiến của Dương Thiên Lôi lại là đệ tử Long gia!
Không hề nghi ngờ, trận chiến này sẽ là một cuộc chiến đấu cực kì ngoạn mục.
- Rắc rắc…
Chiến đấu còn chưa bắt đầu, thân thể uyển chuyển của Long Phỉ Phỉ vậy mà đã truyền ra thanh âm răng rắc, cơ hồ trong nháy mắt, khiến cho Dương Thiên Lôi đang nhìn chằm chằm vào thân ảnh uyển chuyển và khuôn mặt xinh đẹp của Long Phỉ Phỉ bỗng nhiên rùng mình một cái, ta kháo, cái này choáng nha, tất cả da thịt tuyết trắng đều bạo lộ ra ngoài, kể cả khuôn mặt xinh đẹp, vậy mà lại xuất hiện từng mảnh lân phiến ô thanh sắc, thoạt nhìn không kém bao nhiêu với so với lân phiến của Thâm Hải Địch Long mà Dương Thiên Lôi nhìn thấy cả, nhưng tinh mang và khí tức tản mát ra, Dương Thiên Lôi có thể xác định, nếu so với Thâm Hải Địch Long thì tuyệt đối cường hãn hơn vô số lần!
Không thể không nói, Dương Thiên Lôi đã nổi lên ác tâm. Cũng không thể không nói, Dương Thiên Lôi rốt cục không cần cố kị nữa rồi. Đối với mỹ nữ, nhất là mỹ nữ không có tội nghiệt lớn, tên gia hỏa háo sắc Dương Thiên Lôi này, hoặc nhiều hoặc ít cũng sẽ có chút không đành lòng, mà Long Phỉ Phỉ trực tiếp biến thành bộ dáng người không ra người, khiến cho Dương Thiên Lôi toàn thân nổi da gà này, thật ra đã khiến hắn không còn gì cố kị nữa.
- Không ra thứ gì cả, nhân loại vô sỉ giảo hoạt, ngươi cho là bổn tiểu thư dễ khi dễ sao?
Long Phỉ Phỉ lạnh lùng nói, trong ánh mắt lóng lánh phẫn nộ mãnh liệt. Nàng quả thật cảm thấy thực lực của Dương Thiên Lôi phi thường cường đại, cũng thật lo lắng mình không cách nào thắng được hắn. Nhưng, lúc nàng khôi phục một nửa chân thân trước mặt bàn dân thiên hạ, lúc huyết mạch bướng bỉnh, cao ngạo của Long tộc bắt đầu chảy xuôi trong cơ thế, thì chút lo lắng này lập tức biến mất không còn chút gì, đồng thời cũng mang đến cho nàng thực lực và sự tự tin cường đại!
- Bổn tiểu thư? Cho xin đi, đừng khiến ta buồn nôn, có được không?
Dương Thiên Lôi run rẩy một hồi, nhìn những lân phiến nhỏ vụn rậm rạp chằng chịt kia, con mẹ nó, loại cảm giác này, qủa thật khiến hắn có chút nổi giận, hận không thể một cước giẫm nha đầu chết tiệt này dưới chân, giẫm a, giẫm cho nát bét mới được.
- Trận đấu bắt đầu!
Đúng lúc này, trọng tài lớn tiếng tuyên bố.
- Ầm ầm…
Theo thanh âm của trọng tài vang lên, dưới thân Long Phỉ Phỉ đột nhiên phát ra một đạo nổ vang, cả người vô cùng cuồng bạo xông về phía Dương Thiên Lôi, người chưa đến, pháp lực bàng bạc như núi, sắc bén như đao dĩ nhiên đã phô thiên cái địa áp về phía Dương Thiên Lôi, nắm đấm được che kín bởi Long lân của nàng phảng phất bởi vì tốc độ quá nhanh nên giống như đốt lên không khí vây, phát ra tiếng oanh minh khủng bố!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.