- Thích! Ánh mắt của Dương Thiên Lôi nóng rực nhìn chằm chằm vào tên Ân Kiếm Nam đang cười ha hả nhận lấy tám mươi phần trăm di sản của nam nhân đáng thương kia, hưng phấn mà nói.
Cái tên biến thái này, tối hôm qua uống nhiều rượu như vậy mà mặt cũng không biến sắc. Lúc này cư nhiên lại lóng lánh một tia ửng hồng. Hiển nhiên là dị thường hưng phấn rồi.
- Lão đệ, ngươi không phải là muốn lên đài đấy chứ?
- Ách… chưa. Kim huynh, hay là chúng ta đi xem mấy người Kỷ Tiêu Lam thi đấu đi? Ta muốn xem vài trận, hôm nay không đánh! Khiến cho ba người Kim Chính Thái kinh ngạc chính là Dương Thiên Lôi cư nhiên lại nói vậy. Xem bộ dạng của Dương Thiên Lôi, rõ ràng là không phải sợ đánh mà là có ý khác. Bất quá, ba người bọn họ lại hoàn toàn không đoán được nguyên do. Dù sao đi nữa thì bọn họ vừa mới kết bạn với Dương Thiên Lôi, cô luận thế nào đi nữa cũng sẽ không biết được cái tên Dương Thiên Lôi này biến thái cỡ nào. Bọn họ xem người khác chiến đấu, nhiều lắm cũng là nhìn ra được thần thông của đối phương ra sao, mạnh ở đâu, yếu ở đâu, còn Dương Thiên Lôi? Hắn là hoàn toàn dung nhập tâm thần vào trong trận chiến của đối phương, chính thức lĩnh ngộ sự tính túy trong thần thông và điểm mấu chốt ẩn chứa trong trận pháp của đối phương!
Loại người biến thái cỡ nào, ai có thể nghĩ tới?
- Được! Chúng ta đi thôi! Kim Chính Thái vứt bỏ nghi hoặc trong lòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien/1392465/chuong-482.html