- Kim Chính Thái? Dương Thiên Lôi nhất thời mở to hái mắt ra, nhìn vào vị thiếu niên sừng vàng trước mặt mà hỏi.
- Ha hả, huynh đệ không cần kinh ngạc, ta bất quá chỉ có chút danh tiếng mà thôi, ta đây bình dị gần gũi, ngươi cũng đừng nên ngại! Thiếu niên sừng vàng nhìn thấy bộ dáng khiếp sợ của Dương Thiên Lôi thì trên mặt nhất thời hiện ra một nụ cười nhẹ, nói với vẻ nghiêm trang.
Dương Thiên Lôi liền rùng mình một cái, nói: - Hóa ra ngươi chính là Chính Thái trong truyền thuyết… thất kính, thất kính! Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, hôm nay nhìn thấy đúng là phúc đức ba đời!
- Đâu nào, huynh đệ xưng hô thế nào? Là người từ tinh vực nào tới? Kim Chính Thái ôm quyền mỉm cười hỏi. Biểu hiện cứ như thể thừa nhận những gì Dương Thiên Lôi đã nói, cũng ra vẻ rất trâu bò.
- Dương Thiên Lôi! Nguyên Thủy tinh vực, Thủy Nguyên tinh! Dương Thiên Lôi đáp.
- Dương Thiên Lôi… Nguyên thủy tinh vực, Thủy Nguyên tinh? Nghe Dương Thiên Lôi nói vậy, Kim Chính Thái tựa hồ hơi ngẩn ra, sau đó lập tức ra vẻ khiếp sợ nói: - Huynh đệ cư nhiên tới từ tinh cầu cằn cỗi đó?
- Thế nào, không thể à? Dương Thiên Lôi hỏi ngược lại. Trong lòng âm thầm khó chịu, ánh mắt tên này nhìn về phía mình rõ ràng như đang nhìn một tên quê mùa.
- Khụ… huynh đệ, đừng hiểu lầm, ta cũng không hề có ý khinh thường ngươi, lấy tư chất của huynh đệ, cho dù tới Minh Vương tinh vực của bọn ta thì cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien/1392457/chuong-474.html