- Hừ, yêu nữ, các ngươi đã làm gì Dương Thiên Lôi rồi?
Nét mặt già nua của Phong Vô Kỵ lúc này đột nhiên càng trở nên già nua hơn nữa, gương mặt vốn đầy nếp nhăn, da thịt đột nhiên lại càng thêm nhăn nheo co rút lại, toàn thân giống như bị khô quắp lại, khí tức trên người chẳng những không tăng mạnh thêm mà ngược lại dường như hoàn toàn bị giấu kín đi.
Nhưng trong hai mắt của hắn ại phát ra từng đạo kim quang lóng lánh!
- Dương Thiên Lôi? Ha ha ha, Trảm Không kiếm phái các ngươi có thể có loại thiên tài đệ tử như hắn đúng thật là may mắn của các ngươi, nếu cho hắn thời gian vài năm nữa, chỉ sợ hắn sẽ trở thành đệ tử cường đại nhất trong mấy ngàn năm qua của Trảm Không kiếm phái các ngươi! Đáng tiếc là hắn đã bị bản tôn luyện hóa thành thiên địa pháp tắc và thiên địa chi lực tinh thuần nhất, cũng đã xóa đi thần niệm lạc ấn rồi!
Lộ Miểu Ân giả nói với vẻ đắc ý, biểu tình trên mặt cũng cực kỳ ung dung, tựa hồ như Phong Vô Kỵ đã là cá nằm trên thớt vậy.
Phân thân phù của sư tôn đã hoàn toàn phong tỏa phạm vi mấy trăm dặm quanh đây, mặc cho Phong Vô Kỵ có lợi hại cỡ nào đi nữa cũng vô dụng.
- Ngươi nói cái gì? Các ngươi đã luyện hóa hắn rồi?
- Không sai!
- Các ngươi rốt cuộc là ai?
Trong lòng của Phong Vô Kỵ hơi lo lắng, nhìn hai nữ nhân, lạnh giọng hỏi.
Phong Vô Kỵ tuy là nói với hai nữ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien/1392387/chuong-404.html