Trong lòng mỗi người đều tràn đầy khiếp sợ cùng nghi hoặc, đồng thời cũng sinh ra từng trận cảm giác vô lực.
- Lợi hại như vậy?
Dương Thiên Lôi sớm đã ẩn núp ở xung quanh, ánh mắt cũng lộ vẻ cực kỳ khiếp sợ. Mặc dù pháp lực của hắn hùng hậu đến mức thường nhân khó có thể so sánh, cũng cảm thấy không có chút nào nắm chắc bằng vào thực lực của bản thân, trực tiếp đem cái đại trận này thu lại như thế. Nếu hắn có thể tấn thăng đến Tiên Thiên cấp chín phá đan thành anh mà nói, có lẽ còn có chút hi vọng. Hiện tại, điều này tuyệt đối là không thể.
- Tuyệt học Tạo Hóa Môn Bạt Sơn Đại Lực Kinh, Vu Thanh Nhã nhẹ giọng nói ra.
- Thiên Lôi.
Đúng lúc này, trong đầu Dương Thiên Lôi chợt vang lên thanh âm của Lăng Hi, nàng thực lâu đã không có động tĩnh, không ngờ trong lúc này lại thanh tỉnh lại khiến cho nội tâm Dương Thiên Lôi lập tức tràn đầy kinh hỉ.
- Lăng Hi, ngươi tỉnh rồi?
Thanh âm Dương Thiên Lôi vội vàng vang lên trong não hải.
- Ta có thể không tỉnh sao? Nếu không tỉnh, chỉ sợ là ngay cả chỗ dung dung thân, ta cũng mất luôn.
- Ặc! Lăng Hi! Lăng Hi thân ái, ngươi ngàn vạn lần đừng như vậy, "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình", ngươi là lão đại, ta là lão nhị, tất cả đều nghe theo ngươi, nếu ngươi không thích, ta mang các nàng ra ngoài là được....
Dương Thiên Lôi lập tức xấu hổ nói.
Lăng Hi thân là khí linh của "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình", đương nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien/1392354/chuong-371.html