Trên mặt của Tiêu Như Mộng cũng mang theo một tia mỉm cười, nhãn thần nhìn về phía Dương Thiên Lôi tràn ngập một cỗ ý buồn cười, nàng vô cùng bội phục tư duy kỳ lạ của Dương Thiên Lôi, cư nhiên biến thi thể của một yêu thú thành thế này.
- Thích là tốt rồi! Đáng tiếc là Ái sào hào này của chúng ta không có hệ thống động lực, Chờ khi nào có thời gian rãnh rỗi thì ta sẽ nghiên cứu xem. Được rồi, tiểu nha đầu ngươi mau đi luyện đi thôi, sớm đột phá bích chướng đi! Mộng Mộng, chúng ta cũng nghỉ ngơi đi thôi…. Hắc hắc, sáng mai lại đi tiếp!
Dương Thiên Lôi nhất thời đưa tay ra ôm lấy Tiêu Như Mộng.
- Thúc thúc…. Người ta chơi với thúc một chút rồi tu luyện sau có được không?
Lâm Tâm Di nhất thời hưng phấn mà nói.
- Ngươi tu luyện trước đi! Chờ khi nào thúc thúc nhịn không được thì nhất định sẽ tới chơi với ngươi! Ngoan!
Dương Thiên Lôi sủng nịch quay sang nói với Lâm Tâm Di. Sau khi nhìn Lâm Tâm Di đã tiến nhập vào trạng thái tu luyện mới ôm thân thể đã nóng như lửa từ lâu của Tiêu Như Mộng hướng về phía cái dục trì.
Người anh em này tuy rằng cũng muốn Lâm Tâm Di tham gia cùng, nhưng một là Lâm Tâm Di chỉ vừa lĩnh ngộ được ảo diệu, lúc này nên lấy tu luyện làm trọng. Hai là có Lâm Tâm Di ở đây, Tiêu Như Mộng thủy chung không thể hoàn toàn thả lỏng được.
Người anh em còn nhớ là Tiêu Như Mộng đã từng đáp ứng là sẽ "giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien/1392345/chuong-362.html