Nhẹ nhàng đẩy cửa phòng tu luyện ra, Tiêu Như Mộng nhìn Dương Thiên Lôi tu luyện, chậm rãi ngồi xuống trước mặt hắn, ôn nhu nói:
- Thiên Lôi, ngày mai là kết thúc thời gian lịch lãm rồi.
Sau khi nói xong, Tiêu Như Mộng liền lặng lặng chờ đợi.
Quả nhiên, sau một lát, Dương Thiên Lôi liền thở ra một hơi thật dài, mở mắt. Hai trong mắt đen láy thâm thúy của hắn trong nháy mắt khi mở ra liền phát ra hai đạo quang mang bảy màu, lóe lên một cái rồi biến mất.
- Mộng Mộng!
Dương Thiên Lôi nhìn Tiêu Như Mộng đang ngồi trước mặt mình, trực tiếp giang hai cánh tay ra ôm Tiêu Như Mộng vào lòng/
- Thiên Lôi, vì sao ngươi lại tấn cấp tới Tiên thiên cấp tám nhanh như vậy?
Nhãn thần của Tiêu Như Mộng mang theo một tia kinh ngạc mà hỏi. Vấn đề này đã đè nặng trong lòng nàng mấy ngày nay, tuy rằng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng Tiêu Như Mộng có thể khẳng định, Dương Thiên Lôi nhất định đã gặp phải cơ duyên gì đó.
- Hắc hắc…. không có gì, chẳng qua là ca tình cờ gặp phải một con yêu thú Tiên thiên cấp chín, sau khi giết chết nó, luyện hóa Nguyên ảnh của nó xong liền trực tiếp đột phá lên tới Tiên thiên cấp tám.
Dương Thiên Lôi nói:
- Mộng Mộng, ngươi đánh thức ca là có chuyện gì? Có phải là vì nhớ ca không?
- Ai mà thèm nhớ ngươi? Đừng lộn xộn.. Thiên Lôi, ngày mai Phá Lãng hào sẽ lên đường trở về Bồng Lai tiên đảo, chúng ta vẫn theo kế hoạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien/1392343/chuong-360.html