- Cái này cũng là một khối kỳ trân ở Hải Vực. Để vào trong nước sẽ tỏa ra ánh sáng màu đỏ chói mắt, hơn nữa cứng rắn dị thường, bất quá cũng không ẩn chứa năng lượng gì hết, giá trị không cao, chỉ là hiếm thấy mà thôi. Là một vị lịch lãm rèn luyện dùng vật phẩm này để đổi thương phẩm của chúng ta.
- Phát ra ánh sáng màu đỏ trong nước?
Dương Thiên Lôi lập tức giống như rất hưng phấn mà nói:
- Bán thế nào? Làm đồ chơi cũng không tệ, ca thích nhất là những thứ có thể phát sáng dưới nước.
- Giá gốc là một trăm vạn Thuần Dương đan, nếu tiên sinh muốn thì chỉ cần chin mươi vạn thôi.
Nhân viên phục vụ nói.
- Được, ta lấy.
Dương Thiên Lôi trực tiếp cầm lên, lúc tiếp xúc với khoáng thạch hắn liền ném vào Càn Khôn Giới tránh cho nhân viên phục vụ phát hiện ra điều gì dị thường.
Tiêu Như Mộng thấy bộ dạng Dương Thiên Lôi hưng phấn liền mỉm cười lắc đầu, căn bản không rõ hắn mua một tảng đá vô dụng làm gì.
....
- Các vị tiên sinh, các vị nữ sĩ, xin mọi người chú ý, mưa to gió lớn có khả năng sinh ra biển động, mời các vị tạm thời trở về phòng, để chúng ta khởi động hệ thống phòng ngự của Phá Lãng Hào, nếu có xóc nảy xin chớ sợ hãi.... Các vị tiên sinh, các vị nữ sĩ...
Lúc Dương Thiên Lôi va Tiêu Như Mộng cùng nhau ra khỏi khu vực bán kỳ trân dị bảo thì loa phóng thanh bỗng nhiên truyền tới một giọng nữ dễ nghe liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien/1392315/chuong-332.html