- Được rồi, giờ gia gia ra ngoài, đợi khi gia gia khởi động Thời Không Pháp Tắc và Càn Khôn Âm Dương Hỗ Chuyển Đại Trận, hai người các ngươi mau chóng đến hai khu vực riêng của mình đã định ở hai đầu nam bắc.
- Chờ chút đã, gia gia.
Vu Thanh Nhã bỗng nhiên nói.
- Sao vậy?
- Gia gia, sau khi người rời khỏi đây thì phát động thời không pháp tắc trước, lát sau hãy khởi động Càn Khôn Âm Dương Hỗ Chuyển Địa Trận.
Vu Thanh Nhã thoáng nhìn Dương Thiên Lôi đằng sau mà nói với Vu Trung Kiệt.
- A? Ừ, gia gia hiểu rồi..
Vu Trung Kiệt lập tức mỉm cười, nhìn thoáng qua Dương Thiên Lôi và Vu Thanh Nhã với vẻ ám muội rồi nói.
- Gia gia, không phải như người nghĩ đâu, con muốn giáo huấn hắn trước một chút.
Sắc mặt Vu Thanh Nhã ửng hồng.
- Ừ. Không sao. Gia gia sẽ không quấy rầy con "giáo huấn" Thiên Lôi đâu". Giọng nói Vu Trung Kiệt còn chưa dút thì thân ảnh đã biến mất trước mặt hai người.
Gấp đến độ Vu Thanh Nhã dậm chân thình thịch, giải thích cũng như không, càng nói càng dở.
- Ha ha ha…
Lập tức Dương Thiên Lôi đắc chí cười lớn, lúc này chẳng còn gì kìm hãm hắn, thân hình rùng lên, thoáng chốc đã cách xa Vu Thanh Nhã trăm trượng.
- Ngươi chạy đi đâu?
Thân ảnh Vu Thanh Nhã cùng lay động, lao về phía Dương Thiên Lôi.
- Ta cần gì phải chạy? Đánh là thân, mắng là yêu, giỏi thì tới đây này, chúng ta cùng đại chiến một hồi.
Dương Thiên Lôi tự tin nói.
Vu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien/1392293/chuong-310.html