Trong lòng Dương Thiên Lôi kinh hãi. Hai con mắt như điện, kính viễn vọng nhất thời tập trung về phương hướng mà hắn cảm ứng được. Hắn lại thấy một người thiếu nữ. Đúng vậy, là một người thiếu nữ. Thiếu nữ này cũng không quá mức xinh đẹp, nhưng tản ra vẻ mỹ lệ kinh người. Nếu như không phải khí tức buồn nôn kia quấy phá, cho dù Dương Thiên Lôi thấy, cũng không nhịn được muốn khen ngợi một tiếng. Bởi vì tướng mạo, khí chất, ánh mắt của thiếu nữ này, tự nhiên không có một khí tức yêu nghiệt, trái lại còn giống như một người thiếu nữ thuần khiết.
Nàng đang rất nhanh tiến lại gần đám người Vân Dao, Trương Tử Hàm.
Nhất thời, tim Dương Thiên Lôi đập gấp. Trực giác nói cho hắn biết, đây là một yêu nghiệt càng mạnh mẽ hơn so với bốn con kia. Không có bất kỳ do dự nào, trong nháy mắt, Dương Thiên Lôi đẩy tốc độ lên tới cực hạn.
Hắn nhất định phải chạy tới bên cạnh đám người Trương Tử Hàm trước thiếu nữ kia.
Khoảng cách hơn mười dặm, trong vòng mấy phút đồng hồ, Dương Thiên Lôi đã chạy qua, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm. Bất quá, hắn cũng không có ý định trực tiếp vạch trần chân tướng của con yêu nghiệt vẫn đang tiến tới rất nhanh. Khi tiếp cận tới khoảng cách còn vài dặm nữa, liền dùng hơi, hét lớn một tiếng:
- Sư phụ Vân Dao, Tử Hàm muội muội, ta tới rồi.
Trương Tử Hàm đang nhặt ma tinh trên mặt đất lên, Vân Dao đang ở để ý tới đệ tử của mình, bỗng nhiên nhìn về phía Dương Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien/1392255/chuong-272.html