Tấn cấp đến cảnh giới Tiên Thiên, nhất là khi lĩnh ngộ được thuộc tính phong, từ lâu, Dương Thiên Lôi đã tinh luyện, nắm trong tay kỹ năng "Người thính tai", so với trước đây đã mạnh hơn nhiều. Trong phạm vi hơn mười dặm, cho dù là tiếng gió thổi làm ngọn cỏ lay động rất khẽ, dường như tất cả đều không thoát khỏi đôi tai của hắn.
Mà đôi mắt của hắn, thì lóng lánh ánh sáng nhàn nhạt, lúc niệm lực vận chuyển đến hai mắt, thị lực của hắn cũng tăng lên vô số lần. Nhưng càng kỳ lạ hơn chính là trong phạm vi một thước quanh người hắn, dường như hình thành hai đạo kết giới năng lượng mang thuộc tính ánh sáng trong suốt. Đồng thời theo ý niệm của hắn, hai đạo kết giới này thỉnh thoảng lại thay đổi cự ly, khiến tầm nhìn của hắn có sự biến hóa kinh người.
Nếu là người địa cầu, tất nhiên sẽ lập tức hiểu được, hắn đang dùng không phải kính viễn vọng thì là cái gì?
Khoa học trong dị giới không phải vạn năng, nhưng lại không thể không nói rằng, nó tuyệt đối là một môn thần thông quảng đại, không thua gì "Thiên lý nhãn" trong truyền thuyết
Dương Thiên Lôi không thể phi hành, không ngừng tìm kiếm những đỉnh núi cao. Mỗi khi gặp một đỉnh núi cao, hắn sẽ đứng trên đỉnh núi dò xét nhìn về bốn phía. Nếu nhìn không thấy hình bóng của Trương Tử Hàm, hắn sẽ lại tìm một hướng khác, theo một đỉnh núi cao khác mà chạy nước rút, cố gắng hết sức không ngừng tiến tới, không hề dừng lại hay thư giãn.
...
Ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien/1392244/chuong-261.html