Đương nhiên cũng chỉ trong một chớp mắt ngắn ngủi mà thôi, tóm lại Tiêu Như Mộng là người có kiến thức rộng rãi, khi Dương Thiên Lôi còn chưa hét lên, dĩ nhiên đã trực tiếp buông lỏng hai chân của Dương Thiên Lôi ra, thả xuống mặt đất!
- Kêu la cái gì? Có cái gì sư phụ chưa thấy qua?
Tiêu Như Mộng nhìn Dương Thiên Lôi đang đỏ mặt, che kín cơ thể, nhíu nói:
- Tu luyện thì tu luyện, ngươi cởi sạch y phục làm gì? Còn không mặc vào nhanh lên?
- Ông trời ơi...
Dương Thiên Lôi rên lên một tiếng, vô cùng u oán nhìn Tiêu Như Mộng nói:
- Sư phụ... Người xoay người sang chỗ khác...
Tiêu Như Mộng không nói gì, nhưng vẫn xoay người sang hướng khác.
Dương Thiên Lôi vội vàng mặc vào quang minh nhuyễn giáp, hơn nữa rất dứt khoát sử dụng chiếc khăn trùm đầu mà Nhan Uyên đã đưa lúc trêu đùa hắn và Trương Tử Hàm. Lúc này, trong lòng mới cảm thấy bình tĩnh hơn một chút.
- Sư phụ... Sao người lại vào được? Không phải ba năm, mới có thể tiến vào sao?
Dương Thiên Lôi vô cùng phiền muộn hỏi.
- Đã ba năm rồi, sư phụ đương nhiên là phải…
Tiêu Như Mộng bình tĩnh nói, đồng thời chậm rãi xoay người lại, chỉ là khi nàng nhìn thấy bộ dạng của Dương Thiên Lôi, nhất thời từ "vào" lại không nói ra được, liền cười "Khanh khách" thành tiếng, đưa tay chỉ vào khăn bịt của Dương Thiên Lôi, nói:
- Ngươi... Vì sao ngươi lại làm như vậy hả? Ha ha ha... Vì sao, xấu hổ không dám nhìn sư phụ à? Nhanh bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien/1392234/chuong-251.html