Dương Thiên Lôi vội vàng nói, con mắt nhìn loạn ra chung quanh, giả vờ đang quan sát mật thất.
- Uh.
- Được. Vậy ngươi đi đi, nhớ kỹ cách mấy ngày lại qua gặp sư phụ một lần. Ta sẽ nói với ngươi một vài phương pháp tu luyện mà ta tâm đắc, cũng truyền cho ngươi một vài pháp thuật thần thông mà sư phụ am hiểu. Hiện tại, ngươi đã đã trở thành đệ tử thân truyền của ta. Tự nhiên, ta sẽ không giấu nghề mà bồi dưỡng cho ngươi, làm hết chức trách của một sư phụ.
Tiêu Như Mộng nói.
- Được, đa tạ sư phụ, vậy ta đi trước.
- Đi đi thôi!
Dương Thiên Lôi cúi người thi lễ trước Tiêu Như Mộng, rồi nhanh chóng rời khỏi mật thất, hận không thể lập tức tru lên một tiếng. Thế này thật sự là giày vò quá sức mà. Sự mê hoạch so với nhị tỷ Dương Thiên Lệ còn mãnh liệt hơn rất nhiều. Bất quá về mặt bản chất lại không khác nhau là mấy. Dương Thiên Lệ là cấm kỵ, là luân lý, bất luận như thế nào cũng không được có ý nghĩ không tôn trọng nào. Tiêu Như Mộng là đạo đức, là chế ước, chỉ có thể có suy nghĩ vụng trộm nhưng không thể vượt qua.
Sau khi Dương Thiên Lôi mơ mơ màng màng đi ra trên mặt Tiêu Như Mộng lộ ra một nụ cười yêu mỵ đến cực điểm, nhẹ nhàng nói:
- Quả thực mạnh mẽ hơn Lôi Hoành rất nhiều, chí ít định lực cũng thâm hậu rất nhiều, không tồi, mầm móng gieo rồi, chỉ cần đúng giờ tưới nước, tự nhiên sẽ khai hoa kết quả.
Chín
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien/1392207/chuong-224.html