- Hừ.
Thiếu niên hừ lạnh một tiếng, khinh miệt nhìn Phong Mã Ngưu, tiếp tục lạnh giọng nói:
- Dương Thiên Lôi ở đâu? Ta muốn gặp hắn.
Phong Mã Ngưu vừa định nổi cơn thì lại bị Dương Thiên Lệ ngăn cản, nói rằng:
- Hắn ở bên trong, nếu ngươi có thể mời hắn đi ra, coi như ngươi có bản lĩnh.
Thiếu niên không trả lời, lãnh lùng đi đến trước cửa phòng, trầm giọng nói:
- Dương Thiên Lôi, ta phụng mệnh lão đại Hải Đại Phú đến đây đưa chiến thư, mời ra đây gặp mặt.
Mọi người vốn tưởng người này sẽ bị sập cửa vào mặt, nhưng không ngờ, đúng lúc này, cánh cửa đóng chặt suốt ba ngày kia bỗng két một tiếng rồi mở ra.
Dương Thiên Lôi lúc này không khác gì Dương Thiên Lôi lúc trước, đối với những người như Dương Thiên Lệ chờ suốt hai tháng không gặp hắn mà nói, ngoài việc cảm thấy hắn cao hơn một chút, thành thục hơn một chút ra, cái gương mặt thô tục của hắn vẫn y như trước.
Dương Thiên Lôi nói giản đơn và trực tiếp:
- Thời gian, địa điểm.
Thiếu niên cuồng ngạo nói:
- Thời gian do ngươi chọn, địa điểm đương nhiên là trên lôi đài trung tâm. Đây là chiến thư, ngươi xem qua số tiền đặt cược, lão đại của chúng ta nói, nếu như ngươi sợ hãi hoặc không kham nổi thì có thể thương lượng, chỉ cần tiếp nhận khiêu chiến là được.
- Vậy sao?
Dương Thiên Lôi nhận lấy chiến thư từ trong tay niên thiếu, chỉ thấy trên chiến thư viết số tiền đặt cược là một vạn viên thuần dương đan.
Dương Thiên Lôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien/1392162/chuong-179.html