Dương Thiên Lôi vốn tưởng rằng bằng vào tác dụng ẩn tàng của thần niệm Lăng Hi thì có thể thoát khỏi lão giả, nhưng không ngờ lão giả hết lên một tiếng "Thiên La Địa Võng", thì Dương Thiên Lôi lại nhìn thấy một tấm lưới cực lớn toả ra u quang bao trùm cả đất trời từ trên trời giáng xuống, bao trùm hắn lại.
- Trên người tiểu tử này hẳn có pháp bảo ẩn dấu hành tung, rất có thể là linh khí thượng phẩm. Ha ha ha.
Lão giả không hề nghĩ rằng một Hậu Thiên Tinh Giả lại khó chơi đến như vậy, chẳng qua, sau khi thoáng ngạc nhiên, hắn liền trở nên hưng phấn, trong mắt tỏ ra vô cùng tham lam.
Trong nháy mắt, Lăng Hi đã nhận ra lai lịch của Thiên La Địa Võng, liền trầm giọng nói với Dương Thiên Lôi với vẻ lo lắng:
- Không xong rồi, Thiên La Địa Võng là linh khí trung phẩm, được luyện thành từ tơ nhện của Thù Yêu Vương, một yêu thú gần đạt đến Thánh Thú cấp chín đỉnh phong, dưới cảnh giới Tiên Thiên, trừ phi công lực cao hơn người thi pháp thì mới có thể phá vỡ nó được, hoặc có pháp bảo linh khí thượng phẩm sắc bén vô song thì mới có thể phá vỡ được, bằng không thì khó mà thoát ra được.
- Chẳng lẽ không còn cách nào sao?
Dương Thiên Lôi nhíu mày, nhãn thần lấp lóe tinh quang, tuy niệm lực của cao thủ Tiên Thiên khó có thể ảnh hưởng đến hắn, nhưng bên trong Thiên La Địa Võng này ẩn chứa sức mạnh rất lớn, hắn không thể chống lại được, nếu chỉ có một mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien/1392155/chuong-172.html