- Phi!
Sở Hương Hương hung hăng trừng mắt nhìn vẻ mặt xấu xa của Dương Thiên Lôi, hỏi lại lần nữa:
- Ngươi xác định trước đây thực sư chưa tu luyện qua "Thổ Nguyên Trảm"?
- Ca nói, phong cách nam nhân như ca vậy, một cái "Thổ Nguyên Trảm" nho nhỏ tính là cái gì? Ca sáu năm như một ngày, là góp gió thành bào, không lên tiếng thì thôi, đã lên tiếng liền nổi bật. Bất quá… Tinh kỹ này muốn tu luyện đến cảnh giới hoàn mỹ tựa hồ có chút khó khăn. Hương Hương tỷ, tỷ có cách nào dễ làm hay không?
- Cảnh giới hoàn mỹ đương nhiên là khó. Ngươi chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi không đến một ngày đêm đã tu luyện "Thổ Nguyên Trảm" đến cảnh giới Đại Thành, đã là vạn người trong một, ngươi còn muốn như thế nào nữa? Khi đạt tới đại thành, muốn rút ngắn thời gian tu luyện tinh kỹ, biến thành bản năng, phải qua rèn luyện thực chiến, thi triển dưới bất cứ tình huống đột phát nào. Huống hồ, trước khi thi triển ra, đã biến thành kỹ năng bị động. Đó mới là cảnh giới hoàn mỹ chân chính.
Sở Hương Hương nói:
- Được rồi! Xem ra ngươi cũng tương đối có chút dụng công, ngày mai sư tỷ sẽ cố gắng, thử làm người bồi luyện của ngươi xem sao.
- Tốt! Cứ quyết định như vậy đi. Trước tiên đệ đi tìm Hạ sư phụ, học thêm mấy môn tinh kỹ. Mỗi một môn tinh kỹ chính là một viên Bách Thảo đan đấy a. Cho dù học thành cảnh giới đại thành, hắc hắc, một tháng đệ học thêm mười môn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien/1392108/chuong-125.html