Chương trước
Chương sau

Tâm tình phức tạp là chuyện không thể tránh được, dù sao đối với tuyệt đại đa số bọn họ mà nói, đây là lần đầu tiên rời khỏi nhà, hơn nữa một lần đi này không biết bao nhiêu năm tháng mới có thể trở về một lần nữa.
Dương Thiên Lôi dừng lại tại thân ảnh kiễng chân nhìn chính mình, thẳng cho tới khi hoàn toàn biến mất khỏi tâm mắt mới chậm rãi ngẩng đầu lên, trong ánh mắt hiện lên hai đạo kiên định, cho dù có một tia không muốn, nhưng trong lòng cũng có càng nhiều chờ mong.
"Kiếp trước, ta vô tri vô giác suốt đời, kiếp này, nếu như đã cho ta cơ hội sống lại, vậy ta muốn sống thật oanh oanh liệt liệt."
Dương Thiên Lôi lại quay đầu nhìn thành Cực Dương dần dần nhỏ đi, thầm nghĩ trong lòng:
"Vì kỳ vọng của mẫu thân, vì mộng tưởng bằng vào thần công tuyệt thế, để vô số muội muội cạnh tranh khom lưng, vì chạm tới bản nguyên chân chân, ca phải chuyên tâm, bất khuất, vượt mọi chông gai, dũng cảm tiến lên phía trước, đây là một thế giới dùng võ vi tôn, không có thực lực tuyệt đối, thần mã cũng chỉ là phù vân."
Sau ba ngày, vượt qua vô số ngọn núi sông dài, thành trấn quốc gia, thẳng cho tới khi mặt trời lặn, một ngọn núi cực kỳ to lớn xuất hiện trong đường nhìn của tất cả mọi người.
Chỉ thấy ngọn núi mây trắng phiêu đãng, vân vụ lượn lờ, một tòa kiến trúc hình thức cung điện, trải rộng trên ngọn núi, dưới ánh mặt trời chiều chiếu rọi, tản ra quang mang màu vàng, khí thế rộng lớn.
Một cỗ khí tức mờ ảo tường hoa, cổ phác trang trọng đập thẳng vào mặt mà tới, trong thiên địa tràn ngập linh khí nồng hậu, giống như tiên cảnh nhân gian, khiến trong mắt tất cả các thiếu nam thiếu nữ đều lộ vẻ khiếp sợ và mừng rỡ, nhìn lôi cưu chậm rĩa hạ xuống, tâm tình của bọn họ cũng theo đó hưng phấn không ngừng.
"Đây chính là Trảm Không Kiếm Phái trong truyền thuyết sao?"
Dương Thiên Lôi ngóng nhìn cung điện to lớn trên đỉnh ngọn núi giống như tiên cảnh, thầm nghĩ trong lòng.
- Đây chính là Trảm Không Kiếm Phái!
Theo lôi cưu chậm rãi hạ xuống dưới, thanh âm của Tiêu Hà bỗng nhiên vang lên bên tai mọi người, khẳng định suy đoán của Dương Thiên Lôi:
- Ngọn núi cao nhất chính giữa kia tên là Thiên Tịch Phong, là địa phương có thiên địa linh khí nồng đậm nhất của phái ta, do chưởng môn phái ta trấn thủ, xung quanh có tám chủ phong, phân biệt do tám thái thượng trưởng lão phái ta trấn thủ. Xung quanh tám chủ phong lại có ba mươi sáu tòa sơn phong, do ba mươi sáu trưởng lão trấn thủ.
Tiêu Hà lần đầu tiên giới thiệu cho đám người Dương Thiên Lôi về tình huống cơ bản của Trảm Không Kiếm Phái. Thẳng cho tới lúc này mọi người đối với Trảm Không Kiếm Phái đã có một phần nhận thức cơ bản nhất.
- Thật lớn a… Cho dù là thành Cực Dương của chúng ta sợ là không bằng được một phần mười nơi này!
Có người không nhịn được cả kinh nói.
Mấy phút sau, mọi người đều đáp xuống sát rìa ngoài một ngọn sơn phong.
Đây là mọt khối đài cao phương viên mấy trăm mét, bên ngoài là vách núi vạn trượng, chọc thẳng trời cao, nhìn xuống phía trước có một loại cảm giác đứng trên tầng mây, mây trắng phiêu đãng, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, tản mát quang mang bảy màu tuyệt mỹ, giống như đặt mình trong tiên cảnh, nhìn vào bên trong còn có hai cánh cửa lớn hình trụ xoay tròn, trên cửa lớn có một tấm hoành phi khổng lồ, trên hoành phi có ba chữ lớn màu vàng cứng cáp có lực --- Thiên Minh Phong.
Thiên Minh Phong, một trong tám đại chủ phong của Trảm Không Kiếm Phái, do người đứng đầu trong tám vị thái thượng trưởng lão trấn thủ, tên là Âu Dương Minh. Tu vi của Âu Dương Minh sâu không thể lường, gần với chưởng môn của Trảm Không Kiếm Phái, trong Trảm Không Kiếm Phái có địa vị và uy tín vô thượng, trừ những sự kiện đặc biệt quan trọng do chưởng môn quyết định, những chuyện thường ngày trên cơ bản đều do Âu Dương Minh định đoạt, tương đương với chứng vị phó chưởng môn.
Trảm Không Kiếm Phái tuyển nhận đệ tử cũng là do Âu Dương Minh quản lý.
- Đây chính là một trong tám chủ phong của bản phái, tên là Thiên Minh Phong, tất cả các đệ tử trúng tuyển lần này đều tới đây tập hợp, căn cứ vào thành tích, thuộc tính, do thái thượng trưởng lão, trưởng lão và các cao thủ Tiên Thiên cấp năm của bản phái lựa chọn, trở thành đệ tử ngoại môn. Sau ba ngày, toàn bộ đệ tử trúng tuyển sẽ tới đông đủ, đến lúc đó sẽ có quyết định các ngươi gia nhập nơi nào.
Tiêu Hà trầm giọng nói.
- Căn cứ vào thành tích, thuộc tính để chọn đệ tử?
Mọi người nghe xong đều cả kinh trong lòng, vốn là rời khỏi gia đình tới địa phương xa lạ này, có thể cùng với người quen thuộc với chính mình ở cùng một chỗ đương nhiên tốt nhất, không nghĩ tới tiến vào Trảm Không Kiếm Phái còn phải xa nhau.
Dương Thiên Lôi và Trương Tử Hàm phản phất giống như có tâm hữu linh tê, đồng thời nhìn về phía đối phương. Trong lúc nhất thời, Dương Thiên Lệ, Sở Hương Hương, Phong Mã Ngưu, thậm chí "cừu địch" Mộc Tử Vi của Dương Thiên Lôi dĩ nhiên cũng nhìn về phía Dương Thiên Lôi. Tình hình như vậy, tựa hồ trong vô hình Dương Thiên Lôi đã trở thành hạch tâm của bọn họ.
- Ba ngày này, các ngươi ở trong Thiên Minh Phong. Linh Lung, Tiêu Vân, các ngươi đi trước dẫn bọn hắn đi ăn cơm, sau khi ăn xong lại đưa tới nơi ở tạm thời!
Tiêu Hàm trầm giọng phân phó.
- Vâng, sư thúc!
Tiêu Vân, Linh Lung đồng thời đáp. Nói xong liền dẫn mọi người tiến vào trong cung điện.
- Linh Lung tỷ tỷ!
Sau khi đám người Tiêu Hà rời khỏi, Sở Hương Hương chạy tới gần Linh Lung hô. Truyện Tiên Hiệp
- Uh? Hương Hương, làm sao vậy?
Linh Lung mỉm cười nhìn Sở Hương Hương hỏi, đối với thiếu nữ có thiên phú siêu cấp Sở Hương Hương này, dù là Linh Lung cũng không dám khinh thường, người của đế quốc Cát Ương có thể không biết, nhưng nàng lại biết, thể chất của Sở Hương Hương kinh người như thế nào, đây chính là tiên thiên ngũ hành chi thể, đối với bất cứ môn phái nào mà nói đều coi như bảo vật quý giá nhất. Cho dù tu vi của Sở Hương Hương hiện tại rất thấp, nhưng tiềm lực của nàng đã định trước thành tựu tương lai không phải chuyện đùa.
Trong khoảng thời gian tại đế quốc Cát Ương, thân phận của Sở Hương Hương quá mức đặc thù, để nàng có cơ hội tiếp xúc với người của Trảm Không Kiếm Phái tương đối nhiều, vì vậy, trong đông đảo các thiếu niên thiếu nữ, không cần nghi ngờ, nàng chính là người quen thuộc với Trảm Không Kiếm Phái nhất.
- Linh Lung tỷ tỷ, vừa rồi Tiêu tiền bối nói căn cứ vào thuộc tính và thành tích chọn người là sao?
Sở Hương Hương nghi hoặc hỏi thăm.
- Cái này a…
Linh Lung nhìn đám người Dương Thiên Lệ cũng đang nghi hoặc, vừa cười vừa nói:
- Muội đang lo lắng phải tách rời với bọn họ sao? Ha hả, năm đó tỷ tỷ cũng giống như các muội. Bất quá không cần phải lo lắng, tuy rằng các muội đều được cao thủ tiền bối chọn lựa, nhưng vì các muội có thể trưởng thành nhanh hơn, tùy theo tài năng để dạy dỗ. Sau này cơ hội gặp mặt giữa mọi người có rất nhiều.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.