Trương Tử Hàm sửng sốt, mặc kệ xấu hổ, trực tiếp ôm lấy Dương Thiên Lôi, thân hình nhoáng cái liền biến mất khỏi lôi đài.
Trong nhã gian.
- Thập tam, gọi Phó thái y, nhanh!
Dương Hồng Toàn còn chưa nói xong, thân hình liền biến mất trong nhã gian. Sau đó, Dương lão cũng biến mất trong nhã gian.
Trong đoàn người.
- Tên Dương Thiên Lôi này có đúng là tên đệ nhất ngu ngốc thật không vậy? Tên này... Thật là trâu! Không ngờ có thể ngạnh kháng với tinh thần lực của một Tinh giả ba loại thuộc tính như Mộc Tử Vi! Hơn nữa còn đứng thẳng!
- Không phải hắn mới trở thành Tinh Giả chưa lâu sao? Sao mà lợi hại thế? Hình như hắn còn biết cả Lôi Vân Thân Pháp của Lôi gia nữa!
- Lợi hại cái rắm! Chiêu thức hắn dùng chỉ là Võ Đồ thôi, hơn nữa lại là chiêu thức vô sỉ nhất! Nhưng... Tiểu tử này đích thực lợi hại... Mẹ nó, loại đấu pháp tự mình hại mình thế kia đến ta cũng không dám dùng! Giết địch một ngàn tự tổn tám trăm, đây không phải ngu ngốc thì là gì?
Đủ loại bàn luận tràn lan trong đoàn người, nhất là sự ngoan cường không cần mạng của Dương Thiên Lôi đã để lại sự sợ hãi trong lòng mọi người.
...
Trương Tử Hàm ôm Dương Thiên Lôi chạy nhanh về phía trước, trong đầu nàng chỉ nghĩ về cái ánh mắt kiên định và câu nói ngắn gọn của Dương Thiên Lôi: "Đừng làm gì hết... Ôm ta trở về!"
Dương Thiên Lôi vẫn đang nhắm mắt, khuôn mặt hắn khi thì thống khổ, khi thì giãn ra, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien/1392020/chuong-37.html