Trong cường giả Nhân tộc, chỉ có Diệp Thiên Thánh chủ, ánh mắt trầm thấp, cũng không ai biết hắn đang suy nghĩ gì.
Một lát sau, hắn đột nhiên đi lên trước, nhìn Cổ Minh Ma Tôn lạnh nhạt nói:
- Chúc mừng Cổ Minh Ma Tôn thoát vây, sự tình bản Thánh chủ đáp ứng Ma Tôn, đã hoàn thành, không biết sự tình Ma Tôn đáp ứng bản Thánh chủ, khi nào mới thực hiện?
Sắc mặt Diệp Thiên bình tĩnh, không nhìn ra là tâm tư gì.
- Ngươi chính là lãnh tụ Nhân tộc đời này?
Cổ Minh Ma Tôn mới từ trong mừng rỡ phục hồi tinh thần lại, hai con ngươi đen kịt mang theo tà ý vô tận, nhàn nhạt miết ở trên người Diệp Thiên, khóe miệng hiện ra vẻ mặt tựa như cười mà không phải cười.
- Lớn mật, ngươi là thứ gì, dám cùng Ma Tôn đại nhân nói như thế.
Không chờ Cổ Minh Ma Tôn mở miệng, một tên cường giả Linh Ma tộc cùng thoát vây kia, dĩ nhiên hét lớn một tiếng, ngữ khí trào phúng, cả người sát cơ bốc lên.
Cái sát cơ ác liệt kia, giống như đao phong, rơi vào trên người Diệp Thiên, không kiêng dè cùng thoái nhượng chút nào.
Ánh mắt cường giả Linh Ma tộc kia nhìn Diệp Thiên, thật giống như nhìn một con chó.
- Làm sao, lẽ nào chư vị vừa thoát vây, liền chuẩn bị quăng ân nhân của mình ra sau gáy?
Diệp Thiên không chút động dung, chỉ cau mày nói, ngữ khí lạnh lùng.
- Ân nhân? Ha ha, ngươi chỉ là một con chó của Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1951775/chuong-1901.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.