Chương trước
Chương sau
Trong phút chốc, toàn bộ thiên địa trong nháy mắt âm lạnh xuống, tất cả mọi người ở đây đều cảm giác được một luồng ý lạnh thấu xương từ đáy lòng lan tràn ra, chỉ thấy Ma khí ngập trời hóa thành màn trời to lớn, mang theo khí tức lạnh lẽo tà ý đi tới trước mặt Diệp Huyền.

- Diệp thiếu.

Hạ Vũ Tôn ở một bên thân hình loáng một cái, muốn ngăn ở trước mặt Diệp Huyền.

Nhưng không chờ hắn đi tới trước mặt Diệp Huyền, màn trời âm lãnh kia tản mát ra một tia lực lượng liền tràn vào trong cơ thể hắn, lực lượng này cực kỳ băng hàn, trong nháy mắt đóng băng huyết mạch của hắn, hắn sợ đến biến sắc, liền vận chuyển Long khí, cật lực chống đỡ lực lượng kia.

- Để cho ta tới.

Sắc mặt Diệp Huyền hờ hững, nhẹ nhàng vung tay lên, liền đẩy Hạ Vũ Tôn ra ngoài.

Ầm!

Màn trời màu đen, như một con cự thú, trong nháy mắt nuốt Diệp Huyền vào.

- Tiêu Dao.

Cách đó không xa, Dao Nguyệt Vũ Đế tâm thần căng thẳng, nhưng xuất phát từ tự tin đối với Diệp Huyền, nàng vẫn không ra tay.

- Ha ha ha, tiểu tử, còn ở trước mặt Bổn tôn chủ giả ngu, để ngươi mở mang, lực lượng Tuyệt Âm của Bổn tôn chủ đáng sợ như thế nào.

Chiến Thương cười to, thôi thúc lực lượng Tuyệt Âm trong cơ thể, liên tiếp đánh vào trong cơ thể Diệp Huyền, Ma khí ngập trời như ác ma từ Địa ngục đi ra, giương nanh múa vuốt, lực lượng tà ác lạnh lẽo che kín bầu trời, hủy thiên diệt địa, muốn thôn phệ toàn bộ thế giới thành hư vô.

- Lực lượng của Tuyệt Âm Chi Thủy? Chẳng lẽ Chiến Thương này cũng đi tới Tuyệt Âm Động?

Dưới Ma khí, ánh mắt của Diệp Huyền nghiêm nghị, cảm thụ từng tia từng tia hàn ý tràn khủng bố vào trong cơ thể, hắn trong nháy mắt liền cảm thụ ra lực lượng của Tuyệt Âm Chi Thủy trong Tuyệt Âm Động.

Xa xa.

Đám người Quỷ Minh lão tổ thấy cảnh này, trên mặt nguyên bản căng thẳng thấp thỏm đều lộ ra vẻ mừng rỡ như điên, tuy bọn họ không hiểu Diệp Huyền cùng Chiến Thương trong lúc đó phát sinh cái gì, nhưng từ trước mắt đến xem, hai người cũng không phải một nhóm.

- Giết, hai người này mau mau giết, tốt nhất song phương đều đồng quy vu tận.

Đám người Quỷ Minh lão tổ nắm chặt song quyền, trong lòng chờ mong.

Cường giả rất nhiều thế lực trước cho rằng Chiến Thương là Huyền Quang Các phái tới, thời khắc này cũng sửng sốt, từng cái từng cái tâm nhấc lên.

Chiến Thương mạnh mẽ, vừa nãy bọn họ đều thấy rõ ràng, dốc sức đối kháng Vô Lượng Sơn tứ đại cường giả đỉnh phong, hơn nữa còn chiếm cứ thượng phong, Huyền Quang Các Các chủ kia có thể ngăn cản người này tiến công sao?

Ngay thời điểm tất cả mọi người đều tâm thần thấp thỏm, căng thẳng, nghi ngờ, chờ mong.

- Chiến Thương, lá gan của ngươi lớn nhỉ, ngay cả chủ nhân cũng dám động thủ!

Một thanh âm đạm mạc, đột nhiên từ trong Ma khí lan truyền ra, tiếp theo oanh, một luồng lực lượng hỏa diễm khủng bố từ trong Ma khí lan truyền ra, toàn bộ Ma khí, rõ ràng có thể nhìn thấy từng vầng sáng màu đỏ lưu chuyển, một luồng lực lượng nóng rực cùng lực lượng băng hàn đối kháng.

Sau một khắc...

Xì!

Một ánh kiếm sấm sét tỏa ra, như ánh bình minh, trong nháy mắt phá tan hắc khí ngập trời, ánh kiếm kia xông thẳng lên trời, nối liền trời đất, xung quanh ánh kiếm, bầu trời phá nát, không gì địch nổi.

Dưới ánh kiếm, toàn bộ hắc khí trong nháy mắt nổ tung, một bóng người quanh quẩn ánh chớp đứng ngạo nghễ trong hư không, ánh mắt bình tĩnh.

- Cái gì? Ngươi dĩ nhiên ở dưới lực lượng Tuyệt Âm của Bổn tôn chủ công kích, một chút việc cũng không có?

Chiến Thương lấy làm kinh hãi, kinh kêu thành tiếng, chợt ánh mắt của hắn rơi vào trên người Diệp Huyền, lông mày không khỏi nhíu một cái:

- Không đúng, ngươi... Ngươi dĩ nhiên là Tuyệt Âm thân thể... Còn có cỗ lực lượng của Tuyệt Âm Chi Thủy này, ngươi đi qua Tuyệt Âm Động? Ngươi là người mấy năm trước tổn thương Bất Diệt Ma Chủ kia?

Lực lượng Tuyệt Âm của Chiến Thương, chính là bởi vì nhiều năm ở Tuyệt Âm Động, hấp thu lượng lớn Tuyệt Âm Chi Thủy gây nên, mà từ trên người Diệp Huyền, hắn cảm nhận được khí tức Tuyệt Âm Chi Thủy đồng dạng.

- Bất Diệt Ma Chủ? Năm đó cường giả chuẩn bị đoạt xá ta kia, quả nhiên là Linh Ma tộc sao?

Trong lòng Diệp Huyền hơi bừng tỉnh.

- Tiểu tử, chẳng trách ngươi có thể ngăn cản lượng Tuyệt Âm của Bổn tôn chủ lực, hừ, lực lượng Tuyệt Âm không giết được ngươi, vậy hãy để cho ngươi mở mang linh hồn thôn phệ của Bổn tôn chủ!

Sau khi Chiến Thương hết khiếp sợ, liền nộ quát một tiếng, sắc mặt trong nháy mắt trở nên đen kịt, một đạo khí tức âm lạnh tà ác từ trong tròng mắt hắn tỏa ra, trong phút chốc, hết thảy cường giả ở đây đều cảm giác linh hồn lạnh lẽo, phảng phất như bị Tử thần tập trung.

- Chiến Thương, hiện tại thiếu gia ta không có công phu cùng ngươi chiến đấu, ta cùng người Vô Lượng Sơn này, có thâm cừu đại hận, ngươi trước hết tránh ra, nếu như muốn chiến đấu, chờ thiếu gia ta diệt Vô Lượng Sơn, lại đánh với ngươi một trận.

Diệp Huyền lạnh lùng nói.

Chiến Thương khó chơi hắn biết rõ, tuyệt đối là đối thủ đáng sợ nhất.

Lúc trước hắn cùng Chiến Thương từ Cổ Ma Chi Địa tách ra, cũng chỉ qua mấy năm mà thôi, trong mấy năm này, Diệp Huyền gian nan đột phá đến Vũ Đế nhị trọng đỉnh phong, nhưng Chiến Thương lại trực tiếp đột phá đến Vũ Đế tam trọng, hiển nhiên lúc trước Chiến Thương ở Cổ Ma Chi Địa cùng Thiên Âm Cốc, cũng được kỳ ngộ lớn lao.

Nếu như là lúc khác, Diệp Huyền còn có tâm tình cùng Chiến Thương chiến đấu một hồi, thế nhưng hiện tại là thời khắc đối phó Vô Lượng Sơn, hắn hoàn toàn không có tâm tình như vậy.

- Những người này là người của Vô Lượng Sơn?

Chiến Thương hơi sững sờ, liếc nhìn đám người Quỷ Minh lão tổ:

- Ta nói những người này tại sao không đáp Bổn tôn chủ, nguyên lai bọn họ chính là người Vô Lượng Sơn, có điều hiện tại Bổn tôn chủ muốn đánh với ngươi một trận.

Chiến Thương không để ý chút nào Diệp Huyền, hê hê cười to, liền muốn ra tay với Diệp Huyền.

- Chiến Thương, nơi này là Huyền Vực, ngươi cho rằng trong thiên hạ không ai chế diệt ngươi sao? Chỉ cần thiếu gia ta lộ thân phận của ngươi ra ánh sáng, ta dám khẳng định ngươi tuyệt đối không cách nào sống sót rời Huyền Vực, thiếu gia ta lại cho ngươi một cơ hội cuối cùng, lập tức tránh ra, chờ sau khi thiếu gia ta diệt Vô Lượng Sơn, ngươi muốn chiến như thế nào, thiếu gia ta theo ngươi chơi.

Ánh mắt của Diệp Huyền trầm xuống, trong tròng mắt của hắn, đột nhiên dâng lên hai cỗ hỏa diễm màu đỏ thẫm, lan truyền ra một luồng khí tức hỏa diễm khủng bố, khí tức này rơi vào trong thần thức của Chiến Thương, khiến cho linh hồn của hắn cũng khẽ run một hồi.

- Khí tức hỏa diễm thật khủng khiếp, Thiên Hỏa làm sao trưởng thành đến mức độ này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.