- Huyền thiếu, không nghĩ tới ta còn có thể nhìn thấy ngươi!
Trần Tinh vừa lên, liền cho Diệp Huyền một cái ôm, một chút cũng không có bởi vì thân phận thực lực của Diệp Huyền mà có bất kì cố kỵ.
Còn vóc người của hắn, so với lúc trước càng thêm mập, một thân tu vi, cũng ở Vũ Tông cảnh, có thể nói thiếu niên thiên tài, Trần gia cũng thành gia tộc tiếng tăm lừng lẫy của Lưu Vân quốc.
- Lẽ nào vị này chính là đại tẩu, chà chà, Huyền thiếu không hổ là Huyền thiếu, thủ đoạn này, quá cao.
Trần Tinh nhìn Diệp Huyền nháy mắt, một bên đi tới trước mặt Dao Nguyệt Vũ Đế hô to đại tẩu, để trong lòng Dao Nguyệt Vũ Đế không nhịn được cười.
Diệp Huyền cũng dở khóc dở cười, nhìn nàng giới thiệu:
- Đây là huynh đệ của ta.
Dao Nguyệt Vũ Đế khẽ mỉm cười, lấy ra một cái bình ngọc, cho Trần Tinh xem như lễ ra mắt.
- Đa tạ chị dâu, chúc tẩu tử cùng Huyền thiếu răng long đầu bạc, sớm sinh quý tử, sang năm ôm cái sinh đôi, không, tam bào thai!
Trần Tinh cảm nhận được trong bình ngọc mùi thuốc nồng nặc, hưng phấn liên tục kêu to, để mọi người không nhịn được cười.
- Huyền thiếu, thế giới bên ngoài thế nào?
Sau đó, Trần Tinh lại mắt nổ đom đóm, nhìn Diệp Huyền hỏi thăm:
- Nghe nói bên ngoài cường giả rất nhiều, đếm không xuể? Quan trọng nhất chính là, nghe nói mỹ nữ như mây?
- Thế giới bên ngoài, chính ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1951563/chuong-1795.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.