- Các hạ hà tất vội vã như thế, nếu chúng ta ở đây gặp phải, cũng coi như hữu duyên, không bằng đồng thời đi.
Thiên Nhãn Pháp Vương cười lạnh một tiếng, thân hình loáng một cái, liền đến bên người Diệp Huyền, một bàn tay cực lớn, trực tiếp đáp tới vai Diệp Huyền, trong mắt loé ra ý cười, có vẻ vô cùng nhiệt tình.
- Hừ.
Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng, thân hình bỗng dưng lùi về sau:
- Thiên Nhãn Pháp Vương, giữa chúng ta, tựa hồ không thân như thế a?
- Một hồi lạ, hai hồi quen.
Thiên Nhãn Pháp Vương cười ha ha, uy thế Vũ Đế tam trọng khủng bố tản mát ra, phảng phất như một ngọn núi lớn, tầng tầng đặt ở trên người Diệp Huyền, lực lượng không gian đáng sợ vặn vẹo hư không, không ngừng ràng buộc về phía Diệp Huyền.
Đối mặt cử động của Thiên Nhãn Pháp Vương, thân hình Diệp Huyền vẫn không nhúc nhích, chỉ lạnh lùng nói:
- Thiên Nhãn Pháp Vương, ngươi cảm thấy ngươi ăn chắc ta sao?
Vẻ mặt Thiên Nhãn Pháp Vương yên lặng, giả vờ vô tội nói:
- Các hạ nơi nào nói lời ấy? Bản tọa là sợ trong biển sâu thủy áp quá mạnh, nên cản lại cho ngươi mà thôi.
Dứt tiếng, khí thế trên người Thiên Nhãn Pháp Vương càng mạnh, lực lượng không gian khủng bố kia, phảng phất như một bàn tay khổng lồ, trong nháy mắt nắm chặt Diệp Huyền ở trong đó.
- Ở trong biển mang theo mặt nạ, khó tránh khỏi có chút không thoải mái, ta xem các hạ vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1951481/chuong-1754.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.