Bất quá nghĩ đến lúc trước Diệp Huyền bị Huyền Cơ Tông Cuồng Phong trưởng lão truy sát, Hạ Thất Tịch lo lắng trở lại Thiên Kim Quốc cầu viện mình, trong lòng Hạ Vũ Tôn lại đột nhiên bừng tỉnh.
Hắn không nhịn được quan sát tỉ mỉ Diệp Huyền một chút.
Tóc đen theo gió khuấy động, tràn ngập mùi vị tiêu sái, gương mặt cương nghị, cũng có mị lực đặc biệt của nam tử hán, hơn nữa Diệp Huyền trẻ tuổi như vậy cũng đã bước vào Vũ Đế, thậm chí ở trên tay Vũ Đế tam trọng như Cuồng Ngục Vũ Đế tránh được một kiếp, Hạ Vũ Tôn không khỏi càng xem càng thoả mãn.
Thiên tài như vậy gia nhập Đông Lăng Hạ gia hắn, tuyệt đối là phúc khí của Đông Lăng Hạ gia hắn.
Diệp Huyền bị ánh mắt của Hạ Vũ Tôn xem sợ hãi, không nhịn được sờ mặt nói:
- Hạ tiền bối, ngươi đang nhìn cái gì? Trên mặt ta có hoa sao?
- Khặc khặc, không có gì, ta là đang suy nghĩ mặc dù nồng độ huyết thống của Hạ Thất Tịch là cao nhất của Đông Lăng Hạ gia ta hiện nay, nhưng tựa hồ cũng không đạt tiêu chuẩn a?
Hạ Vũ Tôn vội vàng ho khan, cũng còn tốt hắn mang theo mặt nạ, vẻ mặt lúng túng không người nhìn thấy, nhưng đáy lòng yên lặng nói: Ân, chờ sau khi nhìn thấy Thất Tịch, ta phải hỏi hỏi nàng, đối với Diệp Huyền này đến tột cùng là thái độ gì, người trẻ tuổi a, phải dám yêu dám hận, lão già ta là nhất định chống đỡ.
Diệp Huyền nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1951275/chuong-1651.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.