Diệp Huyền cười nhạt nói:
- Nơi này chính là Mộng Cảnh Bình Nguyên ta đã từng sinh hoạt qua mấy năm, đồng thời nơi này cũng là địa phương sinh Hoàng Phủ Tú Minh, dưỡng Hoàng Phủ Tú Minh.
Hắn biết rõ Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Nhĩ gia vì sao giật mình như vậy, đối với hai người sinh ra ở Huyền Vực cùng Hỗn Loạn Chi Thành mà nói, Mộng Cảnh Bình Nguyên xác thực là có chút khó coi.
Huyết Kiếm Vũ Đế nghe xong Diệp Huyền nói, không khỏi thở phào một cái, nguyên lai Diệp thiếu chỉ là ở đây sinh hoạt mấy năm, chẳng trách, ta nói loại phá địa phương này làm sao sẽ bồi dưỡng được thiên tài như Diệp thiếu.
Hoàng Phủ Tú Minh không có để ý cái nhìn của Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Nhĩ gia, chỉ lẩm bẩm nói:
- Nơi này, là cố hương của ta.
Hắn nghĩ tới năm đó, hắn gia nhập Lam Quang học viện, yên lặng vô danh, nghĩ đến mình việc nghĩa chẳng từ nan, trải qua gian nan, mới đến được Huyền Vực Cửu Trọng Thiên, càng nghĩ đến mình nhận hết dằn vặt, xông qua tuyệt địa, mới trở thành đệ tử ký danh của Tiêu Diêu Hồn Hoàng.
Cuối cùng, hắn một bước một vết chân, ở Mộng Cảnh Bình Nguyên quật khởi, trở thành viện trưởng huy hoàng nhất trong lịch sử Lam Quang học viện.
Hắn du lịch đại lục, chỉ vì tìm ra nguyên nhân cái chết của sư tôn.
Hắn trải qua gian nan, chỉ vì lần thứ hai nhìn thấy sư tôn.
Bây giờ cùng sư tôn lần thứ hai trở lại Mộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1951183/chuong-1605.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.