Thời khắc này, nội tâm của Phách Thương Vũ Đế rốt cục hoảng loạn.
Nếu như Cừu Nhiễm đại nhân thật sự chết rồi, vậy hắn nên làm gì? Mất đi Cừu Nhiễm đại nhân che chở, Đấu Vũ Hội chỉ còn dư lại một cái xác không hồn.
- Phách Thương Vũ Đế, ác giả ác báo, Đấu Vũ Hội ngươi làm nhiều việc ác, sớm muộn sẽ bởi vậy mà bị diệt.
Lạnh lùng quăng một câu, Diệp Huyền cười lạnh, mang theo Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh phóng lên trời, rời đi Sinh Tử Đài.
Tuy đám người Diệp Huyền đã rời đi, nhưng Sinh Tử Đài xao động còn chưa đình chỉ.
- Nhanh, đi điều tra một chút, Tử Đao Vũ Đế có vẫn lạc ở Xích Phong sơn mạch hay không.
- Trước tiên toàn diện phong tỏa chuyện làm ăn giao du với Đấu Vũ Hội, chờ đợi mệnh lệnh của lão phu.
- Điều tra một chút, năm đó lão tổ của tộc ta có chết ở trong tay Đấu Vũ Hội hay không.
Từng đạo mệnh lệnh dồn dập truyền đạt, trong Hỗn Loạn Chi Thành, một mảnh sóng ngầm cuồn cuộn.
Mà Diệp Huyền, người khởi xướng sự tình, lại đi tới phủ đệ Nhĩ gia ở Tam Cửu Đại Đạo.
Ba người đường hoàng hạ xuống, hành tích không có nửa điểm ẩn giấu, rõ rõ ràng ràng.
Trong phòng khách của phủ đệ Nhĩ gia, ba người Diệp Huyền đang uống trà, mà Nhĩ gia thì vẻ mặt cười khổ ngồi ở đối diện.
- Diệp thiếu, ngươi đây thực sự là hại khổ lão phu.
Nhĩ gia đầy mặt cay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1951149/chuong-1588.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.