- Vâng, điện hạ.
Kim Lân liền nói:
- Hỗn Loạn Chi Thành kia của Nhân loại thuộc hạ thật giống như nghe qua, là một thế lực vô cùng tà ác của Nhân loại, bên trong nguy hiểm tầng tầng, điện hạ ngươi không tiện bại lộ thân phận, có muốn thuộc hạ hiện tại liền chạy đi Hỗn Loạn Chi Thành, trợ giúp điện hạ một chút sức lực hay không?
- Không cần, chút chuyện nhỏ này, chính ta sẽ giải quyết.
Diệp Huyền hồi đáp.
Con ngươi của Xích Diễm Yêu Đế đảo một vòng, ngay lập tức hiểu được đây là một cơ hội nịnh hót tốt, liền nói:
- Kim Lân điện hạ không cần lo lắng, Xích Phong sơn mạch ta cách Hỗn Loạn Chi Thành vô cùng gần, nếu Huyền Diệp điện hạ có nhu cầu gì cần Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch ta hỗ trợ, cứ mở miệng, Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch ta nhất định không thối lui chút nào.
Thanh âm thoả mãn của Kim Lân truyền đến:
- Không nghĩ tới Xích Diễm Yêu Đế là một vị bằng hữu Yêu tộc nhiệt tình như thế, như vậy thực sự là quá tốt rồi, ta ở đây thay điện hạ cảm ơn Xích Diễm lão đệ.
- Nơi nào, nơi nào.
Bị Kim Lân khoa trương như thế, Xích Diễm Yêu Đế cảm giác xương của mình nhẹ mấy phần.
Diệp Huyền cảm thấy gần đủ rồi, liền nói ngay:
- Được rồi Kim Lân, bản điện còn có việc, trước ở đây đã trì hoãn không ít thời gian, lại tán gẫu nữa, e là khó tránh khỏi sẽ bị Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1950793/chuong-1411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.