Chỉ là sự thực quy sự thực, thái độ của Diệp Huyền vẫn để Huyết Kiếm Vũ Đế cực kỳ khó chịu.
Hắn sở dĩ đánh giết Cố Phỉ, chính là vì từ trên người Diệp Huyền được đan dược chữa trị thương thế của hắn, ai biết Diệp Huyền dĩ nhiên cho hắn một trả lời như thế, đã như thế, đan dược hắn không được, rồi lại đắc tội Vô Lượng Sơn, chẳng phải là giỏ trúc múc nước sao?
Sát ý đáng sợ từ trong con mắt hắn tản mát, Huyết Kiếm Vũ Đế lạnh giọng nói:
- Tiểu tử, ngươi biết lão phu vì ngươi thừa nhận đánh đổi như thế nào không?
- Đó là chuyện của ngươi.
Ngữ khí của Diệp Huyền lạnh lùng.
Huyết Kiếm Vũ Đế này còn không thấy ngại nói, nếu như không phải hắn thò một chân vào, mình sớm đã đánh giết Cố Phỉ, nơi nào cần phải phiền toái như vậy?
- Ngươi...
Trong cơ thể Huyết Kiếm Vũ Đế ầm ầm lao ra một áp lực đáng sợ, trong nháy mắt bao phủ Diệp Huyền:
- Tiểu tử, ngươi rất gan, có tin lão phu hiện tại liền giết ngươi hay không? Lão phu ngay cả Vô Lượng Sơn cũng đắc tội, giết ngươi, vừa vặn hủy thi diệt tích.
- Ngươi cho rằng ngươi giết được ta?
Diệp Huyền xì cười một tiếng, ở dưới uy thế của Huyết Kiếm Vũ Đế bao phủ, sắc bất biến.
- Đáng ghét...
Huyết Kiếm Vũ Đế rốt cục bị Diệp Huyền kích giận, hắn nộ quát một tiếng, đột nhiên vỗ ra một chưởng, Huyền Nguyên sôi trào, hóa thành một bàn tay khổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1950704/chuong-1366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.