Chương trước
Chương sau
Nhưng chưa kịp hắn động thủ, rào, Diệp Huyền đột nhiên như tỉnh lại, lại đi tới nơi càng sâu.

Không thể.

Quỷ Thước Vũ Đế lấy làm kinh hãi, Diệp Huyền một Vũ Hoàng nhất trọng làm sao có thể tồn tại ở ngoài ngàn mét, không đúng, khí tức trên người tiểu tử này, đây là... Địa Hỏa.

Chỉ thấy trên người Diệp Huyền toả ra một vầng sáng màu tím, một ngọn lửa màu tím ở trên người hắn nhảy lên, ở trong hang núi đen kịt có vẻ càng thêm rõ ràng.

Địa Hỏa bảng xếp thứ mười ba Tử Thương Viêm, bảo vật trên người tiểu tử này làm sao nhiều như vậy.

Quỷ Thước Vũ Đế hận đến ngứa răng, đồng thời trong lòng cũng cực kỳ kích động.

Một đóa Địa Hỏa quý giá, hắn tự nhiên rõ ràng, tuyệt đối để bất kỳ Luyện Dược Sư cùng Luyện Khí Sư nào tha thiết ước mơ, đặc biệt như Tử Thương Viêm, giá trị càng thêm kinh người.

Nếu như có thể được đóa Địa Hỏa này, trả giá to lớn hơn nữa hắn cũng coi như đáng giá.

Dưới kích động, Quỷ Thước Vũ Đế liền tiếp tục đuổi tới Diệp Huyền.

Diệp Huyền thì run rẩy không ngừng thâm nhập.

- Hừ, tiểu tử này lại còn dám thâm nhập, tuy hắn có Địa Hỏa, nhưng Tuyệt Âm Chi Thủy trong Tuyệt Âm Hà cũng là nhân vật đáng sợ không kém gì Địa Hỏa, Địa Hỏa của hắn căn bản kiên trì không được bao lâu, Vũ Đế phổ thông có lẽ sẽ bị hắn doạ, nhưng muốn doạ lão phu, cái kia là nằm mơ.

Quỷ Thước Vũ Đế lạnh lùng thầm nghĩ.

Hắn bí danh Quỷ Thước Vũ Đế, đối với âm lãnh khí khắc chế so với Vũ Đế phổ thông mạnh hơn một phần, hắn không tin ở trong Tuyệt Âm Hà này, hắn sẽ không làm gì được một Vũ Hoàng nhất trọng nho nhỏ.

Kết quả là, hai người ở trong Tuyệt Âm Hà một đi ở phía trước, một truy ở phía sau.

Quỷ Thước Vũ Đế vốn cho rằng Diệp Huyền chẳng mấy chốc sẽ không kiên trì được.

Nhưng làm hắn chấn động chính là, sau khi sử dụng Địa Hỏa, Diệp Huyền dĩ nhiên không ngừng thâm nhập.

1100 mét.

1200 mét.

1300 mét.

1400 mét.

Cuối cùng dĩ nhiên đến 1450 mét.

Đến lúc này, thân thể Diệp Huyền đã không lay động nổi, gương mặt trắng bệch như người chết, mà trên người hắn thiêu đốt Tử Thương Viêm, cũng không ngừng nhảy lên, cực kỳ suy yếu, tựa như lúc nào cũng sẽ tắt.

Kèn kẹt!

Sắc mặt của Quỷ Thước Vũ Đế tái xanh, hàm răng run rẩy, đứng ở vị trí 1440 mét, cũng không dám tiếp tục tiến lên nữa.

Từng trận khí tức lạnh như băng không ngừng dọc theo nước sông thẩm thấu đến trong cơ thể hắn, hắn cảm giác thân thể của mình như đông cứng, đầu óc say xe, linh hồn cũng hoảng hốt, bất cứ lúc nào cũng sẽ mất đi ý thức.

Điều này đại biểu, chiều sâu này đã là cực hạn của hắn, nếu như hắn lại tiếp tục thâm nhập, hắn cũng không dám hứa chắc mình có thể trong nháy mắt mất đi ý chí, chìm vào đáy sông, trở thành một bộ thi hài trong Tuyệt Âm Hà này hay không.

- Đáng ghét, tiểu tử này... Làm sao có thể đi tới sâu như vậy, không thể...

Đứng ở nơi 1440 mét, Quỷ Thước Vũ Đế khó có thể tin nổi giận mắng.

Tuyệt Âm Hà một ngàn mét, là cực hạn của Vũ Hoàng, mà 1500 mét, là cực hạn của Vũ Đế nhất trọng.

Hắn có thể đi tới 1440 mét, đã có thể nói biến thái.

Nhưng Diệp Huyền, dĩ nhiên so với hắn còn thâm nhập sâu hơn mười mét, đứng ở địa phương 1450 mét, điều này để hắn làm sao cũng không thể nào tiếp thu được.

Tuy chỉ có mười mét, nhưng cũng đại diện cho sức đề kháng của Diệp Huyền đối với Tuyệt Âm Hà, còn muốn ở trên hắn.

- Ha... Ha, Quỷ... Thước Vũ... Đế, ngươi... không phải... Rất hung hăng... Sao, có khí phách... tiếp... Tục... Lại đây nha!

Diệp Huyền cả người run rẩy, ánh mắt điên cuồng, gian nan từng chữ nói.

- Đáng ghét.

Quỷ Thước Vũ Đế tức đến cơ hồ muốn nổi khùng, hắn có thể nhìn ra, này đã là cực hạn của Diệp Huyền, Diệp Huyền không thể đi tới nữa, nhưng thống khổ chính là, chính hắn cũng đến cực hạn.

Mười mét, còn kém mười mét, hắn vốn có thể như bóp chết một con kiến bóp chết Diệp Huyền, nhưng hôm nay, hắn chỉ có thể nhìn Diệp Huyền ở trước mặt hắn kêu gào, nhưng không thể ra sức.

Nếu như ở bên ngoài, mười mét không đáng kể chút nào.

Nhưng ở trong Tuyệt Âm Hà, đặc biệt là chiều sâu như thế này, Huyền Nguyên trong cơ thể Quỷ Thước Vũ Đế đã bị áp chế đến cực hạn, Huyền Nguyên Thủ Chưởng gì đó căn bản không thi triển ra được, ngay cả lĩnh vực cũng không thể triển khai, muốn đánh giết Diệp Huyền, nhất định phải từng bước một đi tới.

Mười mét này, tựa như lạch trời, kẹp lại Quỷ Thước Vũ Đế.

- Không được, phải nghĩ một biện pháp để hắn trở về.

Nhìn dáng vẻ Diệp Huyền lay động, trong lòng Quỷ Thước Vũ Đế lo lắng.

Hắn lo lắng, lo lắng một khi Diệp Huyền chết ở đây, hắn khổ cực nhiều như vậy liền uổng phí.

- Tiểu tử, giao ra Địa Hỏa, ta có thể tha cho ngươi khỏi chết.

Cắn răng, ánh mắt của Quỷ Thước Vũ Đế lạnh lùng nói.

- Ngươi đừng hòng.

Hàm răng Diệp Huyền không nhịn được run lên, sắc mặt cũng càng thêm trắng bệch, ở Quỷ Thước Vũ Đế nhìn kỹ, ánh mắt của Diệp Huyền dần dần mê man, khí tức trên người càng ngày càng yếu, thân thể chậm rãi nghiêng vào trong Tuyệt Âm Hà lạnh lẽo.

- Không được, tiểu tử này bị Tuyệt Âm Hà đông chết.

Quỷ Thước Vũ Đế kinh hoảng, nếu để cho Diệp Huyền chìm vào trong Tuyệt Âm Hà, vậy hắn liền làm không công, không chỉ Địa Hỏa không chiếm được, ngay cả Định Không Châu cũng sẽ chìm vào Tuyệt Âm Hà.

Nhưng mà hôm nay hắn muốn bắt được Diệp Huyền, nhất định phải tới gần, hiện tại hắn đã có chút không chịu nổi, nếu thâm nhập hơn nữa, rất có thể sẽ giống như Diệp Huyền, bởi vì chống đối không được Tuyệt Âm Hà lạnh lẽo, mà chết ở bên trong.

Chỉ là, để hắn trơ mắt nhìn Diệp Huyền chết đi, hắn lại không nỡ.

Trên người Diệp Huyền bí mật thực sự quá nhiều, đặc biệt lấy tu vi Vũ Hoàng nhất trọng, đi tới nơi ngay cả Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong như hắn cũng cơ hồ không thể chịu đựng, nếu như những bí mật này bị hắn lấy được, nói không chắc có thể làm cho thực lực của hắn tăng lên nhanh như gió.

Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong, ở Huyền Vực tuy không tính là tiểu nhân vật gì, nhưng cũng không thể coi là đại nhân vật.

Nếu hắn có thể bước vào cửu giai nhị trọng, thậm chí cửu giai tam trọng, đó mới đúng là bá chủ đại lục.

Ở trên người Diệp Huyền, hắn nhìn thấy một chút hy vọng như vậy.

- Cầu giàu sang từ trong nguy hiểm, liều mạng.

Sau khi tư tưởng giãy dụa kịch liệt, Quỷ Thước Vũ Đế cắn răng một cái, đột nhiên bơi tới Diệp Huyền, đồng thời tay phải đột nhiên đưa ra bắt bàn tay của Diệp Huyền.

Chỉ cần kéo thi thể Diệp Huyền trở về, hắn liền có thể được hết thảy bảo vật trên người Diệp Huyền.

Cảm giác hôn mê mãnh liệt truyền đến, Quỷ Thước Vũ Đế liều mạng kiên trì, rốt cục bắt được cánh tay của Diệp Huyền.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.