Chương trước
Chương sau
- Không được, bạo cho ta, Hồn Nguyên Chuyển Thân!

Trước bước ngoặt nguy hiểm, Chiến Thương gầm lên giận dữ, tam đại công kích của Diệp Huyền hạ xuống, lực lượng kinh khủng phóng thích, cả người Chiến Thương hóa thành sương mù màu đen nổ tung, bị chém thành hư vô.

Nhưng mà một bên khác, sương mù màu đen mơ hồ ngưng tụ, thân hình Chiến Thương dĩ nhiên lần thứ hai chậm rãi hiện ra, sắc mặt của hắn trắng xám, cả người vô cùng chật vật, khóe miệng mang huyết, khí tức khô tàn, hiển nhiên vừa nãy tuy một đòn kia của Diệp Huyền không thể giết hắn, nhưng cũng làm hắn bị thương nặng.

- Này cũng không thể giết chết hắn?

Diệp Huyền hơi nhướng mày, vừa rồi trong nháy mắt hắn đánh giết đối phương, Chiến Thương lợi dụng một phần tinh huyết, Huyền Nguyên bao quát linh hồn của bản thân, hình thành một phân thân khôi lỗi, thay thế bản tôn hắn tiếp nhận công kích, mà bản thể thì nhân cơ hội thoát đi.

Loại thủ đoạn đào mạng này, võ giả nhân loại căn bản là không có cách triển khai, e sợ cũng chỉ Phệ Hồn tộc mới có khả năng sử dụng, để Diệp Huyền nhìn mà than thở.

- Tiểu tử, ngươi dĩ nhiên để ta bị thương, đáng ghét a!

Sắc mặt Chiến Thương dữ tợn, tức đến nổ phổi, hắn đường đường một Phệ Hồn tộc, tuy đoạt xá thân thể nhân loại, nhưng tu vi tốt xấu cũng là Vũ Hoàng nhị trọng a.

Ai ngờ, dĩ nhiên ở trên tay một Vũ Vương nhị trọng bị thương, loại chênh lệch này, khiến cho hắn trong khoảng thời gian ngắn không cách nào tiếp thu.

Hắn vẫn rõ ràng nhớ tới lúc trước thời điểm ở Cổ Dương Thành, hắn muốn đoạt xá Diệp Huyền, kết quả bị đuổi ra thân thể, suýt chút nữa ngã xuống, cuối cùng chỉ có thể đoạt xá Vô Lượng Sơn Tề Thừa, sau đó vội vàng bỏ chạy.

Vốn tưởng rằng khôi phục lâu như vậy, hắn đủ để chém giết Diệp Huyền, thu được nhục thân của đối phương, không nghĩ tới sau một phen giao thủ, hắn dĩ nhiên vẫn không phải đối thủ của Diệp Huyền, khiến cho tự tôn của hắn chịu đến đả kích to lớn.

- Đâu chỉ để ngươi bị thương, hôm nay chính là giờ chết của ngươi.

Diệp Huyền cũng mặc kệ ý nghĩ trong lòng Chiến Thương, ánh mắt của hắn lạnh lẽo, muốn lần thứ hai phát động tiến công.

Chiến Thương lai lịch ra sao, hắn quá rõ ràng, chỉ cần có thể chém giết đối phương, Diệp Huyền là tuyệt đối không tiếc tất cả.

Hắn không tin ở dưới Tài Quyết Chi Kiếm, Thôn Phệ Võ Hồn, cùng với Vô Tận Dung Hỏa đều khắc chế Chiến Thương, còn có thể làm cho đối phương trốn thoát.

Chỉ là, Diệp Huyền mới vừa chuẩn bị ra tay, sắc mặt đột nhiên biến đổi, sau một khắc...

Bá, bá, bá...

Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc trọng thương, Vô Tận Dung Hỏa, Trấn Nguyên Thạch,… hết thảy bị Diệp Huyền nhanh như tia chớp thu lại, đồng thời xoay người rời đi.

Mà Chiến Thương nguyên bản mặt mũi dữ tợn, cũng đột nhiên biến đổi, sương mù màu đen liễm vào trong cơ thể, thân hình loáng một cái, muốn biến mất khỏi nơi đây.

- Cuối cùng cũng coi như tìm được hai người các ngươi, ở trước mặt bổn Đế, còn muốn đi, đứng lại cho ta.

Trong hư không, một âm thanh lạnh lùng vang dội, tùy theo mà đến, là một luồng gợn sóng khủng bố đến mức tận cùng.

Ầm ầm!

Diệp Huyền chỉ cảm thấy hư không xung quanh đột nhiên hơi ngưng lại, một luồng uy thế khủng bố như một ngọn núi lớn, mạnh mẽ trấn áp ở trên người hắn.

- Lĩnh vực, lĩnh vực của Cửu Thiên Vũ Đế!

Khóe miệng Diệp Huyền lộ ra một tia khổ sở, thân hình nguyên bản bạo lược, như ốc sên cõng lấy trùng xác, lập tức chậm lại.

Không chỉ hắn, Chiến Thương cũng đối mặt tình huống giống nhau, dưới không gian ràng buộc kinh người, thân thể của hắn khó có thể nhúc nhích, bị vững vàng đóng ở trong hư không.

Bạch!

Sau một khắc, bóng người ngạo nghễ, bá đạo của Huyết Kiếm Vũ Đế hiện lên, lập tức xuất hiện ở trước mặt hai người.

- Hai người các ngươi, cũng thật là để bổn Đế khó tìm a.

Huyết Kiếm Vũ Đế cười mỉm, ánh mắt lạnh lùng nhìn Chiến Thương cùng Diệp Huyền, có hàn ý lạnh lẽo.

- Vũ Đế nhân loại.

Ánh mắt của Chiến Thương đột nhiên âm trầm lên, đồng thời mang theo một tia kinh hoảng.

Hắn biết rõ, nếu hắn không bị trấn áp, Vũ Đế nhân loại căn bản sẽ không bị hắn để ở trong mắt, muốn đánh giết liền như bóp chết một con kiến.

Nhưng bị trấn áp vạn năm, lực lượng của hắn bị hạn chế đến cực điểm, tuy có khôi phục, nhưng nhiều nhất cũng chỉ đạt đến Vũ Hoàng tam trọng, muốn cùng Vũ Đế nhân loại tranh tài là căn bản không hiện thực.

Cửu Thiên Vũ Đế, chí cao vô thượng.

Này không phải tùy tiện nói một chút, Vũ Hoàng lại nghịch thiên đối mặt một tên Vũ Đế, cũng chỉ có thể bó tay toàn tập, ngoan ngoãn đầu hàng.

Diệp Huyền hiển nhiên cũng rõ ràng điểm này, trái tim trầm đến đáy vực, đầu óc không ngừng chuyển động, tìm kiếm biện pháp thoát thân.

Vừa bắt đầu, hắn còn nghi hoặc Huyết Kiếm Vũ Đế là như thế nào tìm đến mình, nhưng thời điểm hắn nhìn thấy tiểu thử trước mặt Huyết Kiếm Vũ Đế, liền bất đắc dĩ cười khổ:

- Hóa ra là Tham Linh Huyết Thử...

Tham Linh Huyết Thử, đối với thiên địa Huyền khí cảm ứng vô cùng nhạy cảm, thậm chí vượt qua Cửu Thiên Vũ Đế phổ thông, chỉ cần có võ giả trải qua, đồng thời không vượt qua mấy canh giờ, nó cũng có thể cảm giác được Huyền khí biến hóa trong đó.

- Ồ, tiểu tử, kiến thức của ngươi còn không nhỏ, có thể nhận ra Tham Linh Huyết Thử của bổn Đế, ngươi chính là Vũ Vương được Địa Hỏa kia đi, thật là làm cho bổn Đế khó tìm.

Huyết Kiếm Vũ Đế lạnh lùng quét nhìn Diệp Huyền, nói xong lời này, hắn hơi nhắm mắt lại, cảm thụ khí tức trong đường nối, chợt hai con mắt mở ra, ánh mắt tràn ngập hừng hực nói:

- Hỏa hệ lực lượng thật nồng nặc, đây chính là lực lượng của Địa Hỏa? Chà chà, ngay cả bổn Đế cũng cảm thấy một tia khiếp đảm, Địa Hỏa không hổ là Địa Hỏa.

Huyết Kiếm Vũ Đế hiển nhiên coi khí tức của Vô Tận Dung Hỏa, xem là khí tức Địa Hỏa mà Diệp Huyền lấy được.

Chợt trên mặt của hắn lại là lộ ra một tia ngờ vực, lẩm bẩm nói:

- Kỳ quái, thiên địa Huyền khí nơi này, làm sao hỗn loạn như vậy, còn có một luồng khí tức âm lạnh, hai người các ngươi vừa nãy đang chiến đấu?

- Thôi, quản nhiều như vậy làm gì.

Huyết Kiếm Vũ Đế lại lắc đầu một cái, cuối cùng ánh mắt vẫn rơi vào trên người Diệp Huyền, lạnh lùng nói:

- Tiểu tử, giao ra Địa Hỏa cùng không gian giới chỉ trên người ngươi, còn có ngươi, tương tự giao ra không gian giới chỉ, bổn Đế nếu tâm tình tốt, có lẽ sẽ tha các ngươi một mạng.

Huyết Kiếm Vũ Đế cao cao tại thượng nhìn Diệp Huyền cùng Chiến Thương, vẻ mặt xem thường.

Chiến Thương nghe nói, đáy mắt mơ hồ có vẻ giận dữ, hắn đường đường Phệ Hồn Tộc Tôn giả, lúc nào bị một nhân tộc Vũ Đế miệt thị như vậy?&
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.