- Ngươi...
Sắc mặt của Đao Minh Hoàng phẫn nộ, nhưng chỉ có thể hừ lạnh một tiếng.
Từ Nghiễm Lâm nói không sai, hắn đã chiếm cứ một cấm chế trận pháp, tương đương với không có lý do ra tay nữa.
Vừa nãy sở dĩ ra tay, là hắn giả ý không cách nào khống chế tâm tình.
Nhưng bị Từ Nghiễm Lâm ngăn lại, hắn liền biết, mưu kế của mình thất sách.
- Diệp thiếu, ngươi cứ việc bình yên ở chỗ kia, những người còn lại ra tay ta sẽ không quản, nhưng nếu có cường giả đã chiếm cứ cấm chế trận pháp, lại dám ra tay lung tung, Từ mỗ ta sẽ không để cho ngươi tứ cố vô thân.
Từ Nghiễm Lâm nhìn Diệp Huyền, mỉm cười nói.
Trong lòng Diệp Huyền âm thầm kinh ngạc.
Hắn cũng không nghĩ tới, Từ Nghiễm Lâm sẽ vì mình ra tay.
Dưới cái nhìn của hắn, dựa theo hiệp ước, Từ gia ở không gian bí ẩn này thu hoạch, đều phải phân mình ba phần mười, Từ gia lão tổ Từ Nghiễm Lâm hẳn là hận không thể để mình đi chết a.
Nhưng biểu hiện của hắn, lại ra ngoài Diệp Huyền dự liệu.
Nếu đối phương tốt như vậy, Diệp Huyền cũng không phải hạng người vô tình, chắp tay cười nhạt nói:
- Vậy thì đa tạ Nghiễm Lâm huynh.
- Ha ha, Diệp thiếu khách khí.
Từ Nghiễm Lâm khẽ mỉm cười, hiển nhiên tâm tình sung sướng.
Kỳ thực hắn cứu Diệp Huyền, cũng là có tư tâm.
Theo cùng Diệp Huyền tiếp xúc càng nhiều, hắn đối với lai lịch của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1950476/chuong-1252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.