Chỉ là khả năng bởi vì trải qua năm tháng quá dài, dẫn đến hình dạng tuy còn, nhưng linh tính bên trong đã triệt để hư hao, nhẹ nhàng đụng vào liền triệt để hóa thành tro bụi, theo gió tung bay.
- Diệp thiếu, nhìn ra cái gì không?
Đám người Từ Chấn đi lên phía trước, cẩn thận hỏi.
Diệp Huyền mặt lộ vẻ ngưng trọng nói:
- Những Huyền binh này cấp bậc cực cao, bước đầu phỏng chừng, chí ít cũng là Huyền binh bát giai trở lên, không có một cái thấp hơn bát giai.
- Cái gì?
Mọi người giật nảy mình.
- Tiểu tử, ngươi ăn nói linh tinh gì đó?
Đao Minh Hoàng lạnh lùng nói:
- Nếu như tất cả đều là Huyền binh bát giai trở lên, nói cách khác võ giả ngã xuống nơi đây, tất cả đều là cường giả Vũ Hoàng, ngươi cảm thấy có thể sao?
- Ồ, bên này có một bộ thi thể vẫn tính bảo tồn hoàn chỉnh.
Đột nhiên có người quát một tiếng, mọi người dồn dập nhìn tới, chỉ thấy phía trước cách đó không xa, một bộ cốt hài nửa quỳ ở nơi đó, toàn thân vặn vẹo, trên cốt hài tất cả đều là vết thương, nhưng ít ra so với cốt hài khác duy trì hoàn chỉnh hơn nhiều lắm.
- Cửu Thiên Vũ Đế.
Trong con ngươi Diệp Huyền đột nhiên tuôn ra một đoàn tinh mang, ngưng giọng nói.
- Đùa gì thế, ngươi nói thi thể này là Cửu Thiên Vũ Đế?
Một tên Vũ Hoàng xì cười nói, hiển nhiên không tin.
Ánh mắt của Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1950464/chuong-1246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.