- Mau lui lại, lui ra.
Hai người thất kinh, thống khổ mãnh liệt làm bọn họ hoảng hốt muốn trốn khỏi thung lũng.
Nhưng trong nháy mắt hai người sắp rời đi thung lũng, xèo một tiếng, một cái bóng màu đen từ trong thung lũng kia lao ra, dĩ nhiên là một con Thiềm Thừ màu đen, nó mở ra miệng lớn, một sức hút vô hình từ trong miệng nó sản sinh, vòng xoáy hiện lên, đột nhiên hấp hai tên Vũ Vương kia lại.
- Không!
Hai tên Vũ Vương kêu thảm một tiếng, trong nháy mắt bị Thiềm Thừ nuốt vào trong bụng.
Ở nháy mắt hai tên Vũ Vương tiến vào trong miệng Thiềm Thừ, Diệp Huyền thấy rõ ràng, hai tên Vũ Vương kia trực tiếp ở trong miệng Thiềm Thừ liền hóa thành một bãi máu sền sệt, bao quát áo bào cùng áo giáp trên người bọn họ cũng không thể may mắn thoát khỏi, tất cả đều hóa thành chất lỏng bị nó nuốt vào trong bụng.
- Lực lượng ăn mòn thật đáng sợ.
Diệp Huyền hít vào một ngụm khí lạnh.
- Cô Oa!
Thiềm Thừ kia kêu một tiếng, tiếng kêu lại giống như ếch, sau đó con ngươi giống như chuông đồng trừng về phía vị trí Diệp Huyền ẩn giấu, trong ánh mắt có một tia hung mang, khiến người ta cả người sợ hãi.
Chỉ là nó không hề rời đi thung lũng, nhảy nhót hai lần, liền biến mất ở trong thung lũng
Diệp Huyền nhìn thấy tình cảnh này, không khỏi âm thầm hoảng sợ.
Lực lượng ăn mòn của Thiềm Thừ màu đen kia thực sự là quá đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1950435/chuong-1231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.