Tiêu Vô Tẫn cười khổ nói:
- Diệp thiếu, ngươi cần gì chứ? Đắc tội Úy Trì gia tộc thì ngươi sẽ gặp nhiều phiền toái trong phủ Thiên Đô.
Diệp Huyền cười lạnh nói:
- Là lão bất tử kia chọc ta trước, ta không chọc hắn.
Trước kia Diệp Huyền rất không quen nhìn Úy Trì Bất Công, cũng không có tử thù gì, chỉ nhìn không vừa mắt mà thôi.
Trước kia Úy Trì Bất Công lại muốn âm thầm giết hắn, nội tâm Diệp Huyền sinh ra sát cơ sôi trào muốn giết đối phương, Diệp Huyền sẽ không lưu tình với kẻ muốn giết mình.
- Các vị, bây giờ trước mặt chúng ta là khu rừng rậm, chúng ta tạm thời gọi nó là vụ mai chi địa, bởi vì trong rừng rậm có sương mù đáng sợ, bên trong sương mù có chứa độc tố, các vị nên cẩn thận.
Long Nguyên gia chủ trầm giọng nói ra.
Vụ mai chi địa sao?
Ánh mắt Diệp Huyền nhìn vào bên trong, không biết vì cái gì khu rừng này cho hắn cảm giác cực kỳ quỷ dị.
Tiêu Vô Tẫn nói:
- Diệp thiếu, vụ mai chi địa là nơi có Tam Huân Hợp Chướng Vụ, trong rừng rậm thập phần nguy hiểm, các loại độc vật qua lại, nó cũng có không ít linh dược, Tiêu gia trước kia đạt được một ít linh dược bát giai cực phẩm trong nơi này, đáng tiếc chúng ta còn chưa kịp xâm nhập thì gặp Tam Huân Hợp Chướng Vụ nên chỉ có thể rút lui.
- Chính là nơi này sao?
Diệp Huyền khẽ gật đầu.
Một đoàn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1950389/chuong-1208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.