Chương trước
Chương sau
Dần dà mọi người phát hiện Từ gia, Lâm gia, Chu gia trong năm thế lực cũng có hành động, âm thầm điều động người.

Thiên Đô phủ lòng người càng hoảng sợ.

Năm thế lực lớn đều hành động, điều động người, trong lịch sử Thiên Đô phủ đã bao nhiêu năm rồi không xảy ra chuyện như vậy.

Chẳng lẽ mấy gia tộc lớn định sắp đặt lại trật tự?

Theo thời gian trôi qua, bất an chất chồng càng cao trong lòng mọi người.

Diệp Huyền đang bế quan không hay biết chuyện xảy ra bên ngoài, dù biết hắn cũng không quan tâm.

Chớp mắt qua hai tháng.

Trong phòng tu luyện.

Diệp Huyền thở hắt ra, mắt bắn ra tia sáng, sau đó cười khổ.

Gần ba tháng Diệp Huyền đã tăng tu vi lên đến thất giai đỉnh nhất trọng. Nhưng cách đột phá thất giai nhị trọng còn một lớp giấy.

Diệp Huyền cảm nhận huyền nguyên tràn đầy trong huyền mạch, vẻ mặt bất đắc dĩ nói:

- Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết mạnh thật nhưng độ khó đột phá quá cao, nếu là người thường hấp thu nhiều thiên địa huyền khí, dùng nhiều đan dược linh dược như vậy thì đã đột phá thất giai tam trọng rồi.

Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết yêu cầu người tu luyện phải đả thông hết mười huyền mạch, tăng lên tới cực độ. Chín huyền mạch trước còn đỡ, mệnh mạch thứ chín chỉ cần tu luyện, tài nugyên gấp một, hai lần võ giả bình thường.

Nhưng thiên mạch thứ mười siêu khó khăn, muốn tăng lên tới cực độ, hơn nữa tràn đầy huyền nguyên khó hơn huyền mạch bình thường gấp chục lần.

Trong thời gian này Diệp Huyền khổ tu làm chín huyền mạch hoàn toàn tràn đầy, nhưng cái thứ mười thì mãi mà không đến cực độ.

Diệp Huyền cảm khái:

- Nhưng võ giả tu luyện cần tiến dần từ từ, huyền mạch thứ mười tuy khó khăn nhưng nếu cho ta chút thời gian, ta không tin không thể đánh phá nó.

Diệp Huyền đang định tu luyện tiếp chợt thấy ngọn đèn vàng ở cửa phòng tu luyện thắp sáng.

Diệp Huyền cau mày:

- Hưm?

Ngọn đèn này là một trong các cách bên ngoài liên lạc với Diệp Huyền.

Võ giả bế quan kỵ nhất là quấy rầy, đèn sáng không quấy nhiễu võ giả tu luyện, còn cho người bế quan lúc tỉnh táo sẽ nhận được tin tức bên ngoài.

Đám Tô Tú Nhất biết Diệp Huyền bế quan, sẽ không quấy rầy hắn, nếu đèn sáng tức là xảy ra việc lớn.

Diệp Huyền ấn cái nút trên tường, mở phòng tu luyện bước ra ngoài.

Diệp Huyền vừa đi ra liền thấy đám Tô Tú Nhất chạy vội tới, lo lắng hỏi:

- Huyền Quang các xảy ra chuyện gì?

Vẻ mặt Tô Tú Nhất lúng túng nói:

- Diệp thiếu gia, xin lỗi quấy rầy thiếu gia tu luyện. Huyền Quang các không xảy ra chuyện gì, là đặt hẹn đỉnh cấp.

Nghe nói Huyền Quang các không bị gì thì Diệp Huyền thả lỏng, hắn nhướng mày hỏi:

- Đặt hẹn đỉnh cấp? Chẳng phải đã đóng loại này rồi sao?

Tô Tú Nhất giải thích rằng:

- Là vầy, mấy ngày trước Tiêu Vô Tận gia chủ Tiêu gia vội vàng đến Huyền Quang các muốn gặp Diệp thiếu gia đặt hẹn đỉnh cấp, chúng ta báo cho Tiêu Vô Tận biết thiếu gia đã bế quan, thế là gia chủ rời đi. Ai ngờ hai ngày sau Tiêu Vô Tận lại đến, nói là có chuyện khẩn cấp muốn tìm Diệp thiếu gia nhưng bị chúng ta ngăn lại. Tiêu Vô Tận không bỏ cuộc, liên tiếp đến trong hai ngày, sau đó một ngày đến mấy lần, nói là tìm thiếu gia có chuyện gì quan trọng. Chúng ta thấy Tiêu Vô Tận rất sốt ruột, suy xét một hồi quyết định thông báo cho Diệp thiếu gia.

- Có chuyện?

Mắt Diệp Huyền lóe tia khó chịu, hắn còn tưởng rằng có chuyện gì xảy ra, thì ra chỉ vì việc này. Mặc dù Diệp Huyền và Tiêu Vô Tận từng hợp tác nhưng không có tình cảm sâu, bị ngắt ngang tu luyện làm hắn bực bội.

Nhưng Diệp Huyền không trách nhóm Tô Tú Nhất, Tiêu gia dù gì là gia tộc đỉnh phong nhất Thiên Đô phủ, đường đường là gia chủ Tiêu gia mà năm lần bảy lượt tiến đến, nhóm Tô Tú Nhất phải chịu nhiều áp lực, không tiện làm đối phương mất mặt.

Diệp Huyền phất tay nói:

- Kêu Tiêu gia chủ đến đi.

Đã đi ra thì hắn muốn nhìn xem Tiêu Vô Tận có chuyện quan trọng gì.

Tiêu Vô Tận được tin tức rất nhanh đến trước mặt Diệp Huyền.

Vừa gặp mặt Tiêu Vô Tận đã sốt ruột nói:

- Diệp thiếu gia, xin hãy cứu mấy trưởng lão của Tiêu gia ta đi!

Nói thật đây là lần đầu Diệp Huyền thấy vẻ mặt sốt ruột của Tiêu Vô Tận, hắn tò mò mấy trưởng lão Tiêu gia gặp chuyện khó khăn gì, nhưng hắn không hỏi ngay.

Diệp Huyền thản nhiên nói:

- Không biết Tiêu gia chủ sốt ruột như vậy là vì sao? Mấy trưởng lão của Tiêu gia bị gì?

Tiêu Vô Tận lấy lại bình tĩnh, bỗng nhiên xòe tay ra trước mặt Diệp Huyền:

- Diệp thiếu gia có từng thấy cái này không?

Đám Tô Tú Nhất tò mò nhìn bàn tay Tiêu Vô Tận, lòng bàn tay trống rỗng không có gì hết.

Mắt Diệp Huyền bắn ra tia sắc bén hỏi:

- Tiêu gia chủ trúng độc?

Tiêu Vô Tận lộ nét mặt mừng như điên:

- Diệp thiếu gia có thể nhìn ra ta trúng độc gì không?

Đám Tô Tú Nhất thộn mặt ra. Tiêu Vô Tận gia chủ có dấu hiệu trúng độc sao? Bọn họ không nhìn ra.

Diệp Huyền thản nhiên nói:

- Có gì không thể nhìn ra. Bàn tay Tiêu gia chủ tuy giống người thường nhưng khí huyết trì trệ, vài chỗ huyền nguyên không thông, nếu không nhìn lầm thì trúng độc chướng nào đó.

Tiêu Vô Tận càng mừng hơn, hỏi dồn:

- Diệp thiếu gia có thể giải độc chướng này không?

Diệp Huyền bình tĩnh nói:

- Trong thiên địa có nhiều độc chướng, tuy ta nhìn ra gia chủ trúng độc chướng nhưng không phân tích được chủng loại, có thể giải hay không thì phải xem đó là độc chướng gì.

Biểu tình Tiêu Vô Tận nghiêm túc nói:

- Đúng rồi, ta đã đường đột. Xin Diệp thiếu gia hãy khám giùm ta, miễn giải được độc chướng này thì Tiêu gia sẽ báo đáp hậu hĩnh!

Diệp Huyền lạnh nhạt nói:

- Đưa tay đây, ta phải kiểm tra đã.

Nói thật là trong lòng Diệp Huyền rất tò mò, trên đời có nhiều độc chướng nhưng hiếm cái nào cảm nhiễm được Võ Hoàng bát giai tam trọng như Tiêu Vô Tận.

Huyền thức của Diệp Huyền mới thẩm thấu vào bàn tay Tiêu Vô Tận thì hắn giật bắn người kêu lên:

- Tam Huân Hợp Chướng Vụ!?

Mặt Tiêu Vô Tận mừng rỡ hỏi ngay:

- Diệp thiếu gia biết tên của độc chướng này?

Diệp Huyền không trả lời, hắn hỏi:

- Tiêu gia chủ đã bị nhiễm Tam Huân Hợp Chướng Vụ từ nơi nào?

Tam Huân Hợp Chướng Vụ là loại rất kỳ lạ trong số độc chướng, độc tính đáng sợ, nó như kỳ độc, hèn gì có thể nhiễm Tiêu Vô Tận.

Làm Diệp Huyền giật mình vì điều kiện hình thành Tam Huân Hợp Chướng Vụ rất khắc nghiệt, bình thường chỗ nào có độc vật này thì sẽ xuất hiện một ít kỳ trân dị bảo.

Khuôn mặt Tiêu Vô Tận nhăn nhó.

Tam Huân Hợp Chướng Vụ này là từ nơi bí ẩn mấy hôm trước Tiêu Vô Tận đi thăm dò.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.