- Vì cùng một thiếu niên so đấu, Vinh Dương dĩ nhiên xin khối Hồn Tinh kia, đây thực sự là... Chờ ta xong xuôi sự tình trong tay, phải nhanh chân đến xem, cái tên này đến tột cùng là muốn làm gì!
Tả Viễn hừ lạnh một tiếng, âm thầm nói.
Sau khi Lý Như Thành từ Hồn Sư Tháp bắt được vật liệu, rất nhanh liền trở lại trước Huyền Quang Các.
- Vinh Dương đại sư, may mắn không có nhục sứ mệnh.
Lý Như Thành đưa lên không gian giới chỉ.
Vinh Dương tiếp nhận không gian giới chỉ, quét nhìn vật liệu, trên mặt nhất thời lộ ra một tia mừng rỡ.
- Ha ha, hay, hay.
Hắn cười to nói.
Nụ cười trên mặt không cách nào che giấu, ánh mắt lóe sáng, lòng mang chí lớn, hiển nhiên là cực kỳ hưng phấn.
- Vinh Dương đại sư, nhìn vẻ mặt của ngươi, tỷ thí lần này xem ra là nhất định có thể thắng lợi a.
Lý Như Thành cười nói.
- Đó còn cần phải nói.
Vinh Dương nở nụ cười, tự tin nói:
- Người này lúc trước biết thân phận của ta, nhưng còn dám cùng ta đấu, khẳng định là có một ít dựa dẫm cùng lá bài tẩy, vì lẽ đó trong lòng lão phu nguyên bản đối với tỷ thí lần này vẫn còn có chút nghi ngờ, đối với nắm chắc thủ thắng chỉ có tám phần mười, thế nhưng Lý trưởng lão ngươi mang tới đầy đủ vật liệu, như vậy liền không giống, mặc kệ tiểu tử này có thủ đoạn gì, lão phu cũng có mười phần nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1950297/chuong-1162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.