Tuy rằng Diệp Huyền đã chứng minh hai loại đan dược không giống nhau, thế nhưng cũng chỉ có thể chứng minh một loại có độc, một loại không có độc mà thôi, mà không có cách nào chứng minh hai loại đan dược này không phải xuất phát từ tay của cùng một người.
Tô Tú Nhất cả giận nói:
- Vậy các ngươi phải như thế nào mới tin tưởng những đan dược này không phải là từ tay Tú Nhất Các chúng ta bán ra?
Tự Văn Lâm cười lạnh nói:
- Đây không phải là chuyện mà Tú Nhất Các các ngươi nên chứng minh sao?
Sắc mặt đám người Tô Tú Nhất đều trở nên cực kỳ khó coi, trong lòng cảm thấy vô cùng vướng tay chân.
- Ha ha, sớm biết các ngươi sẽ nói như vậy rồi.
Đúng lúc này, đột nhiên Diệp Huyền nở nụ cười, chậm rãi nói:
- Kỳ thực một viên đan dược có phải là cùng một người luyện chế hay không cũng có thể kiểm nghiệm ra được.
- Cái gì? Chuyện này mà cũng có thể kiểm nghiệm?
Mọi người ngẩn ra, đều có chút không dám tin tưởng.
- Đương nhiên, tại sao không thể kiểm nghiệm cơ chứ?
Diệp Huyền cười nhạt:
- Lúc trước đám người Dược lão nói tới chuyện khí tức, quả thực có tồn tại, chỉ cần là Luyện Dược Sư thì đều rõ ràng.
Nói đến đây, Diệp Huyền liếc mắt nhìn Hồng Đức, châm chọc nói:
- Một ít người không thấy được vậy cũng rất là bình thường, dù sao cũng giả mạo, thực lực có hạn.
- Ngươi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1950161/chuong-1090.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.