- Ối!
Mọi người giật nảy mình, liên tục lùi về sau, vẻ mặt sợ hãi.
- Ngươi là người hay là quỷ?
- Không phải vừa nãy ngươi đã bị độc chết sao?
Đám người này vẻ mặt dại ra, mà Tự Văn Lâm và Hồng Đức đại sư cũng dùng vẻ mặt khó có thể tin nhìn qua.
Diệp Huyền chép miệng một cái nói:
- Chà, vừa nãy độc đan kia có chút mỹ vị, mỹ vị đến mức làm cho ta không cẩn thận có cảm giác buồn ngủ, chư vị cần gì phải ngạc nhiên như thế a.
Mọi người đen mặt lại, quá mỹ vị đến mức ngủ? Tiểu tử này đang nói đùa sao, thế nhưng chuyện cười này không buồn cười một chút nào a.
Đám người Vân Ngạo Tuyết vốn đang chuẩn bị lao ra cũng ngạc nhiên dừng bước, mừng đến phát khóc, cả giận nói:
- Tên đáng chết này, thực sự là làm cho người ta lo lắng tới chết a.
Các nàng sợ đến mức tim đều sắp nhảy ra, không ngừng vỗ bộ ngực của mình.
- Được rồi, trở lại chuyện chính đi.
Vẻ mặt Diệp Huyền đột nhiên nghiêm túc:
- Ta đã biết vấn đề của Chướng Nguyên Đan này ở chỗ nào rồi. Chướng Nguyên Đan này quả thực không giống với Chướng Nguyên Đan của Tú Nhất Các, hẳn là do người khác cố ý luyện chế hãm hại Tú Nhất Các.
- Cái gì, thật sự là không giống nhau?
Tất cả mọi người đều giật mình, dáng vẻ khó có thể tin được, vẻ mặt ngờ vực.
Dược Lão vui vẻ nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1950157/chuong-1088.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.