Kim Lân hưng phấn xoa xoa hai tay, nhảy vào bên trong lầu các.
- Oa, thật là nhiều huyền binh a.
- Khặc khặc, đẳng cấp của tất cả đều là ngũ cấp, có phải là quá thấp một chút hay không?
- Ồ, bên này có bảo vật lục giai, không sai, không sai.
- Bên này lại còn có huyền bảo, chà chà, nghe nói huyền bảo ở bên trong loài người thế giới so với huyền binh càng quý giá hơn. Có lẽ sẽ đáng giá hơn a.
Bên trong Tàng Bảo Các của Huyền Cơ Tông tự nhiên sẽ nắm giữ rất nhiều bảo vật, chỉ có điều đại đa số bảo vật đều là dùng để ban thưởng và khen thưởng các đệ tử, bởi vậy cấp bậc cũng không cao.
Nhưng Kim Lân thì lại hưng phấn không thôi, không nương tay chút nào. Cũng không biết hắn từ nơi nào tìm ra được một ít túi trữ vật, lại đem tất cả bảo vật bên trong ném vào bên trong.
Thậm chí, ngay cả một ít bảo vật rác rưởi cấp ba cấp bốn cũng không có buông tha, tất cả đều bị quét không còn một mống.
Trong quá trình cướp đoạt, con mắt màu vàng óng của nó nheo lại, quả thực cực kỳ giống như một kẻ tham tài.
Đến chỗ sâu nhất trong Tàng Bảo Các, Kim Lân lại bị một đạo trận pháp ngăn cản. Thế nhưng đối với nó mà nói cũng không tính là gì, ba lần hai lần trùng kích đã phá vỡ trận pháp này. Cửa lớn mở ra, bên trong lại có một ít bảo vật cấp thấp.
- Ha ha, phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1950077/chuong-1047.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.