- Đường Chiêu tông chủ khách khí rồi.
Cát Phác Tử lạnh nhạt nói.
Ánh mắt của hai người va chạm ở trong hư không, có một loại khí tức xơ xác lan tràn ra, toàn bộ hiện trường trong lúc nhất thời trở nên cực kỳ yên tĩnh.
Tất cả mọi người đều nín thở ngưng thần, chỉ cảm thấy trong lòng nặng trĩu, giống như là yên tĩnh trước khi bão táp đến vậy. Có một loại cảm giác không thở nổi.
- Tông chủ đại nhân, ngươi nên làm chủ cho chúng ta a.
Mấy tên trưởng lão Huyền Cơ Tông giờ khắc này kích động tới mức trong lòng như muốn nổ tung, mỗi một người đều nước mắt nước mũi lèm nhèm, đem hành động của Cát Phác Tử lúc trước nói ra.
- Ta biết rồi.
Đường Chiêu từ tốn nói, sau đó ánh mắt nhìn về phía Cát Phác Tử:
- Cát Phác Tử, có phải các hạ nên cho chúng ta một lời giải thích đối với hành động lúc trước hay không?
Cát Phác Tử híp mắt lại:
- Đường Chiêu tông chủ, người cần giải thích hẳn phải là ngươi a. Nói là tới Cổ Dương Thành tiến hành hoà đàm, thế nhưng chúng ta đã ở chỗ này chờ các ngươi rất lâu rồi a.
Đường Chiêu lạnh nhạt nói:
- Có phải các hạ đã quá lo lắng rồi hay không? Hòa đàm giữa chúng ta rõ ràng là mấy ngày sau mới tới, cần gì phải nóng lòng nhất thời a.
- Nếu đã đến đây, chỉ cần có tâm hoà đàm thì nên đến sớm một chút không phải sao?
Nói tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1949992/chuong-1005.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.