Chương trước
Chương sau
- Đi.

Diệp Huyền hơi nghĩ một chút, bóng người màu đen giống như một đạo quỷ mị, nhanh chóng xông lên trên không, bay vút về phía khu vực trung tâm của hoàng cung.

Bóng người màu đen này bởi vì là đứng ngạo nghễ ở trên bầu trời, đồng thời là thuần túy do hồn niệm tạo thành cho nên làm cho rất nhiều võ giả ở phía dưới không có phát hiện ra được.

Không lâu sau Diệp Huyền đã lần thứ hai cảm ứng được bức tường thất phẩm hồn thức ở trong trung tâm hoàng cung.

Ầm ầm!

Thôn Phệ võ hồn màu đen giống như chiến thần mạnh mẽ va chạm vào trên bức tường hồn thức, khiến cho toàn bộ bình phong bằng hồn thức đều kịch liệt chấn động. Sau đó trên ngực Thôn Phệ võ hồn xuất hiện một cái hố đen giống như vòng xoáy, bắt đầu điên cuồng hấp thu hồn lực ở bên trong bức tường hồn thức kia.

Lực cắn nuốt của Thôn Phệ võ hồn đáng sợ đến mức nào, chỉ trong chốc lát, bức tường bằng hồn thức ngay cả Võ Vương thất giai tam trọng cũng rất khó phá tan đã bị thôn phệ ra một cái lỗ thủng cực lớn. Lập tức, bóng người màu đen dọc theo cái lỗ thủng này đột nhiên tiến vào bên trong.

Bên trong cung điện, Thiên Dịch lão nhân đang chỉ huy cường giả của Huyền Cơ Tông tiến hành bố trí, đột nhiên đột nhiên cả kinh, cả người lập tức đứng lên.

Ầm ầm!

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía trước, hắn cũng cảm giác được bức tường hồn thức của chính mình đã bị một bóng người màu đen tạo thành một lỗ thủng. Hắn không có chút do dự, quyền trượng bằng xương trong tay đột nhiên nhấc lên, một đạo hắc quang vô hình lướt ra, mạnh mẽ trấn áp xuống chỗ bóng người màu đen kia.

Ánh mắt Diệp Huyền nhíu lại, hắn vừa mới nhảy vào cổ điện, còn chưa kịp đánh giá bốn phía thì đã nhìn thấy có một đạo lưu quang màu đen hóa thành một tấm lưới màu đen cực lớn bao phủ về phía hắn.

- Võ hồn vô hình, biến ảo vạn ngàn.

Trong khách điếm bên ngoài, Diệp Huyền đang ngồi khoanh chân đột nhiên đánh ra thủ quyết.

Thôn Phệ võ hồn màu đen như chiến thần đột nhiên trở nên mơ hồ, chỉ còn lại hai mắt rạng rỡ, lập lòe tinh mang. Tốc độ trong nháy mắt tăng lên nhanh chóng, tránh thoát khỏi tấm lưới màu đen bao phủ. Tấm lưới màu đen kia lập tức đánh vào trên một bức vách đá, cả vách đá lập tức phát ra tiếng xèo xèo, bốc lên từng đạo khói đen, hóa thành một đống nước đen.

Sắc mặt Diệp Huyền biến đổi, tấm lưới đen này ẩn chứa có lực ăn mòn cực lớn, đồng thời cỗ lực ăn mòn này đối với võ hồn có lực lượng tổn hại rất lớn. Cũng may vừa nãy hắn không bị đánh trúng, nếu không thì hậu quả sẽ khó có thể dự liệu được.

Lúc này hắn mới rảnh rỗi đánh giá toàn bộ đại điện.

Đây là một đại điện vô cùng cổ điển, cũng không biết đã tồn tại bao nhiêu năm, vừa nhìn qua đã biết chính là thứ từ thời đại Cổ Dương đế quốc để lại. Toàn bộ đại điện có vẻ trang nghiêm, trên vách đá bốn phía có điêu khắc các loại đồ đằng, có một loại khí tức quái dị lưu chuyển khắp nơi.

Mà ở bên trong cung điện, giờ khắc này đang có hơn mười tên cường giả Võ Vương cấp bậc đang điêu khắc cái gì đó. Từng đạo từng đạo hoa văn tối nghĩa phức tạp trải rộng ở bên trong cung điện, trên hoa văn kia có từng đạo từng đạo khí lưu màu đỏ không ngừng lưu chuyển, có vẻ đặc biệt dữ tợn và khủng bố.

Ở trung tâm cung điện có một lão giả cầm trong tay quyền trượng bằng xương, đang lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hắn. Bên trong đôi mắt màu xanh lục tỏa ra tia sáng yêu dị.

- Thiên Dịch đại sư, xảy ra chuyện gì vậy?

Động tĩnh lúc trước đã trong nháy mắt thức tỉnh đám người Đường Chiêu lại. Mỗi một người đều liên tục ngẩng đầu lên. Sau khi nhìn thấy Thôn Phệ võ hồn màu đen như chiến thần ở giữa không trung, sắc mặt đám người Đường Chiêu bỗng nhiên hoàn toàn biến đổi.

Trên người bọn họ liên tục thả ra khí tức kinh khủng, bao quanh Diệp Huyền lại, Huyền Nguyên nồng đậm không ngờ lại tạo thành một đạo bình phong vô hình.

- Hồn niệm ngưng hình?

Thiên Dịch lão nhân cầm quyền trượng trong tay, trong miệng phát ra tiếng khàn khàn, ánh mắt như chim ưng nhìn chòng chọc vào Diệp Huyền, lạnh lùng nói:

- Rốt cuộc các hạ là huyền thú cấp bậc Yêu Vương chỗ nào mà dám xông vào thành trì nhân loại chúng ta, chẳng lẽ các hạ không biết thỏa thuận trăm năm trước giữa Huyền Vực và yêu tộc hay sao?

Diệp Huyền ngẩn ra, thế nhưng rất nhanh hắn đã phản ứng lại. Lão giả này đã coi Thôn Phệ võ hồn của hắn là hồn niệm ngưng hình của huyền thú cấp bậc Yêu Vương.

Chỉ có điều cũng đúng, lúc trước lần thứ nhất hắn biết Thôn Phệ võ hồn của mình còn có thể ly thể thì cũng đã sợ hết hồn, bất kể là kiếp trước hay kiếp này cũng đều là lần thứ nhất biết được lại còn có võ hồn có thể ly thể mà hành động.

Dù sao ở bên trong lý luận về võ hồn, chuyện cơ bản nhất chính là võ hồn nhất định phải dựa vào bản thể để tồn tại, không thể rời khỏi bản thể khoảng cách quá xa.

- Ha ha.

Thôn Phệ võ hồn của Diệp Huyền phát ra một đạo hồn niệm vô hình, đem tình huống bên trong cung điện cổ quét qua mắt, chợt hắn lạnh lùng nói:

- Vừa nãy bản vương đang đuổi giết một tên võ giả nhân loại, không nghĩ tới trong vô ý lại xông vào nơi đây, đã có thỏa thuận ở trên người, lúc trước chỉ là một hiểu lầm, bản vương cáo từ.

Dứt lời, Diệp Huyền xoay người rời đi.

Thỏa thuận giữa nhân tộc và yêu tộc, phải sau khi phái ra Kim Lân thì hắn mới biết.

Trăm năm trước, không bao lâu sau khi hắn ngã xuống, Nhân tộc và yêu tộc đã xảy ra một trận đại chiến, nguyên nhân lúc đó chỉ vẻn vẹn là một tên Yêu Vương ở trong thành trì Nhân tộc đánh giết một tên Võ Vương. Ái ngờ tên Võ Vương kia lại có lai lịch rất lớn, dĩ nhiên lại là đệ tử của Phong Ma Cốc, một trong bảy đại tông môn ở Huyền Vực.

Sau đó Phong Ma Cốc phái ra cường giả, hung hăng chém giết Yêu Vương hoá hình kia, ai ngờ Yêu Vương hoá hình kia cũng không phải là yêu tộc tán tu phổ thông. Mà là đệ tử Kim Sư tộc, là một trong các đại bộ lạc của yêu tộc, kết quả chiến sự trong nháy mắt đã điên cuồng thăng cấp.

Yêu tộc và Nhân tộc vốn đã có cừu hận cực sâu, cuối cùng chiến sự càng lúc càng lớn, cuối cùng dẫn đến Vũ Đế Nhân tộc và Yêu Đế yêu tộc đềubị ngã xuống không ít.

Sau khi tiến hành giao chiến mấy năm, hai tộc đều không muốn tiếp tục làm lớn, cuối cùng cao tầng song phương định ra thỏa thuận, Yêu Vương yêu tộc có thể hoá hình tiến vào thành trì nhân loại. Thế nhưng không được giết bừa bãi Võ Vương Nhân tộc, mà cường giả nhân loại cũng có thể tiến vào sơn mạch của các đại yêu tộc. Thế nhưng cũng không được giết bừa Yêu Vương của yêu tộc.&
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.