Chương trước
Chương sau
- Người thanh niên bên cạnh hắn có lẽ chính là Huyền Diệp a có người nói lần này hai đại tông môn đại chiến cũng bởi vì tên tiểu tử này gây ra a.

- Khà khà, nếu như không phải do hắn đánh chết trưởng lão của Cuồng Phong Huyền Cơ Tông thì sao lại gây ra một chuyện lớn như vậy a. Nếu như ta là Lam Quang học viện thì ta đã sớm đem tiểu tử này trục xuất ra ngoài rồi.

Không ít người nhìn Diệp Huyền, hai mắt như là nhìn một tai tinh vậy.

Cũng có người cười gằn phản bác:

- Ngươi xác định một trưởng lão đã có thể làm cho Huyền Cơ Tông làm to chuyện như vậy sao?

Hiển nhiên cũng có người không phải bạch si, bọn hắn đã nhìn ra Huyền Cơ Tông có chỗ không đúng.

Trên thực tế, những tán tu này thì cũng còn tốt, mười thế lực lớn chân chính kia không có một bên nào tin tưởng hành động của Huyền Cơ Tông thật sự là bởi vì Diệp Huyền mà ra. Rất nhiều người đều suy đoán, trong này tất nhiên có một ít chuyện không muốn người ta biết a.

- Ha ha, Cát viện phó tâm để thiên hạ, nguyện ý cùng ta đàm luận, trước tiên ta thay mặt dân chúng của Mộng Cảnh Bình Nguyên cảm tạ ngài một tiếng a.

Đúng lúc này có một tiếng nổ vang ầm ầm vang vọng đất trời, saud dó có một đám cường giả từ giữa bầu trời giáng xuống, một người đầu lĩnh, trên người mặc trường bào màu vàng óng, trên trường bào có điêu khắc chín mặt trời, chính là một tên phó tông chủ của Cửu Dương Tông.

Mà sau lưng hắn có bảy, tám tên cường giả đứng thẳng, mỗi một cái người đều là cấp bậc Võ Vương. Trang phục trên người cũng không giống nhau, thế nhưng trên mặt mỗi người đều ngạo khí phi phàm, khí thế kinh người, hiển nhiên đều là cường giả của mấy đại thế lực hàng đầu khác.

Như người trên ngực có điêu khắc có một vầng trăng chính là cường giả của Minh Nguyệt đế quốc.

Mà một tên cường giả cổ áo có thêu tiểu kiếm lại là người của Kiếm Tông.

Còn có người mặc vũ bào màu xanh lam, bên trên có huy chương sóng gợn, người này chính là cao thủ của Thần Hải Tông.

Hầu như mỗi một thế lực đều có một tên cường giả đến, đương nhiên, ngoại trừ Huyền Cơ Tông.

- Cát viện phó, lão phu Nghiêm Tung Cửu Dương Tông, rất hân hạnh tới đón tiếp mấy vị, kính xin mấy vị đi theo ta.

Phó tông chủ Cửu Dương Tông kia cười rạng rỡ nói, sau đó dẫn dắt đám người Cát viện phó đi tới nơi sâu xa của Cổ Dương Thành.

Cửu Dương Tông làm người khởi xướng hoà đàm lần này, cho nên tất cả mọi chuyện trong Cổ Dương Thành cũng là do bọn họ sắp xếp đầu tiên.

Mà lần này người Cửu Dương Tông điều động chính là tên phó tông chủ Nghiêm Tung này.

Rất nhanh, đám người Diệp Huyền đã được sắp xếp ở bên trong một tòa phủ đệ xa hoa, tòa phủ đệ này, cũng không biết trước kia là do thế lực nào nắm giữ. Thế nhưng giờ khắc này lại bị quét sạch sẻ, trở thành nơi để chiêu đãi mọi người.

- Cát viện phó, Mộng Cảnh Bình Nguyên chúng ta không dễ có được hòa bình. Qua nhiều năm như vậy, thế nhưng vẫn bị các địa vực khác chèn ép, đó chính là bởi vì Mộng Cảnh Bình Nguyên chúng ta quanh năm chinh chiến, cường giả không ngừng tổn thất, bây giờ không dễ dàng mới ổn định lại được nhiều năm. Kết quả lại gây ra chuyện như vậy, kính xin Cát viện phó, cố gắng suy nghĩ sâu sắc a.

Trong đại sảnh, Nghiêm Tung phó tông chủ của Cửu Dương Tông một mặt cảm khái, lại còn nói với Cát viện phó.

Cát viện phó từ tốn nói:

- Nghiêm phó tông chủ nghiêm trọng rồi, Lam Quang học viện ta ở Mộng Cảnh Bình Nguyên cũng không phải chỉ có một năm hai năm, học viện lấy học làm tôn chỉ, chư vị cũng quá rõ ràng rồi còn gì? Qua nhiều năm như vậy, Lam Quang học viện chúng ta cũng chưa từng có chuyện đỏ mắt với thế lực nào cả. Chuyện lần này hoàn toàn là do Huyền Cơ Tông gây ra, Lam Quang học viện ta cũng chỉ bị ép hoàn thủ, vì lẽ đó. Nếu như Nghiêm phó tông chủ muốn khuyên giải thì vẫn nên dồn tâm tư cho Huyền Cơ Tông a.

- Ha ha.

Nghiêm Tung nở nụ cười:

- Bên Huyền Cơ Tông ta tự nhiên sẽ đi nói, thế nhưng ở chỗ Cát huynh, ta cũng phải nói a.

Cát viện phó gật đầu, nói:

- Nghiêm huynh, ở đây ta tạm thời không thể hứa hẹn cho ngươi quá nhiều, ta chỉ có thể nói, nếu như Huyền Cơ Tông thật tâm hòa giải. Như vậy Lam Quang học viện ta cũng không phải là người quấy nhiễu, thế nhưng nếu là Huyền Cơ Tông chỉ lá mặt lá trái, như vậy cũng đừng trách Lam Quang học viện ta không nể mặt chư vị.

Nghiêm Tung cười nói:

- Cát huynh quả nhiên là người sảng khoái. ngươi yên tâm, bên Huyền Cơ Tông kia, lão phu sẽ đi nói, tin rằng Đường Tông chủ kia cũng là một người hiểu lí lẽ. Dù sao nhiên giữa các ngươi, bản thân cũng không có cừu hận lớn bao nhiêu, hoàn toàn chỉ là một hồi hiểu lầm nho nhỏ.

Nói tới chỗ này, Nghiêm Tung liếc nhìn Diệp Huyền.

Cường giả của các thế lực lớn còn lại, ánh mắt cũng dồn dập rơi vào trên người Diệp Huyền.

Người ở bên ngoài xem ra, Lam Quang học viện và Huyền Cơ Tông xung đột với nhau hoàn toàn chỉ là vì thiếu niên này mà thôi.

Nghiêm Tung cười nói:

- Có lẽ vị này chính là Huyền Diệp mà Huyền Cơ Tông muốn truy nã a. Nghe nói trước đây không lâu hắn đã xông vào tầng thứ bảy thí luyện tháp của Lam Quang học viện các ngươi. Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên a. Lưu Tuần Sát Sứ của Cửu Dương Tông cũng đã từng là đệ tử nội viện của Lam Quang học viện các ngươi. Lúc trước hắn ở bên trong nội viện, cuối cùng cũng xông lên đến tầng thứ sáu mà thôi. So với Huyền Diệp này quả thực kém quá xa a. Cũng khó trách Lam Quang học viện các ngươi lại nghĩ tất cả biện pháp muốn bảo vệ hắn như vậy.

Cát viện phó không hiểu ý tứ của Nghiêm Tung, hắn lắc lắc đầu nói:

- Nghiêm huynh nói sai rồi. Sở dĩ Lam Quang học viện chúng ta sở dĩ muốn bảo vệ cho Huyền Diệp, cũng không phải là bởi vì thiên phú của hắn. Đối với cho Lam Quang học viện chúng ta mà nói, bất luận một học viên nào đều là một phần tử của học viện. Dù cho chỉ là một đệ tử ngoại viện thì tuyệt không cho phép thế lực khác bắt nạt.

Trong lòng Nghiêm Tung nhất thời nổi lòng tôn kính nói:

- Lời Cát huynh nói tại hạ rất là khâm phục, thảo nào Lam Quang học viện lại có được danh tiếng như vậy ở Mộng Cảnh Bình Nguyên chúng ta a.

Cười nói một lúc, sau đó Nghiêm Tung kia lại nhìn Diệp Huyền rồi tiếp tục nói:

- Chỉ có điều người này thiên phú mạnh mẽ như vậy, mấy trăm năm khó gặp. Sợ rằng có thể so với Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng của quý viện. Xem ra Mộng Cảnh Bình Nguyên chúng ta mấy chục năm sau sẽ lại có một tên cường giả Võ Hoàng bát giai, tiếu ngạo quần hùng rồi a.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.