Hoàng đỉnh cao, có thể tùy ý tiến hành hư không qua lại, một khi gặp phải hư không hỗn loạn, sẽ mất đi công hiệu.
Vì lẽ đó Độn Không Châu trong tay đám người Đoạn Thiên Lang mới sẽ mất đi công hiệu.
Coong coong coong coong vù...
Trên vòm trời Thánh Phỉ Thành, sắc mặt đám người Đoạn Thiên Lang khó coi, điên cuồng vận chuyển Huyền Nguyên, chỉ là mặc cho bọn họ cố gắng như thế nào, trước sau cũng không thể phá tan bình phong trên đỉnh đầu.
Mà đám người Cửu Trần biết lợi hại, từng cái từng cái điên cuồng thúc động trận bàn trong tay, không ngừng gia trì năng lượng cho bình phong.
Song phương trong nháy mắt rơi vào giằng co.
- Đáng chết.
Trong lòng Đoạn Thiên Lang phẫn nộ, bỗng dưng, ánh mắt của hắn lấp loé, một đạo gợn sóng không dễ phát hiện tràn ngập ra, bình phong trên đỉnh đầu đột nhiên chấn động một chút, xuất hiện một điểm yếu.
Đoạn Thiên Lang lập tức điên cuồng thôi thúc Độn Không Châu.
- Rầm!
Lồng ánh sáng bao vây bọn hắn nhất thời vỡ ra một vết nứt.
- Không được, bọn họ muốn chạy đi.
Đám người Đông lão kinh hãi, chỉ lát nữa là thành công ngăn được đám người Đoạn Thiên Lang, không nghĩ tới thời khắc sống còn, lại vẫn không có thành công.
Chỉ có Diệp Huyền, một mặt cười nhạo trào phúng, không có một chút hoảng loạn.
- Ha ha ha, sau này còn gặp lại.
Đoạn Thiên Lang hưng phấn cười to, thanh âm vang dội từ giữa bầu trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1949920/chuong-967.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.