Chương trước
Chương sau
- Không tốt lắm? Vậy ngươi cũng đừng đi vào, nếu bởi vì chúng ta mà hắn luyện chế thất bại, mặc kệ Huyền Diệp luyện chế đan dược gì ta sẽ đền bù gấp đôi cho hắn.

- Lại nói ta là chủ nhiệm luyện dược hệ cũng có quyền lực giám thị phòng luyện chế ah.

Dược lão lấy cái cớ đề phòng sự cố phát sinh khi luyện chế, với tư cách chủ nhiệm luyện dược hệ hắn có quyền lực tùy thời giám sát phòng luyện chế.

Hắn xuất ra ngọc bài thông dụng, phòng luyện chế số 6 mở ra.

Khí tức linh dược nồng đậm bao phủ khắp phòng.

- Đây là...

Dược lão và Đông lão bước nhanh vào bên trong, ánh mắt mang theo khiếp sợ nhìn Diệp Huyền.

Trong phòng huyền hỏa thất giai đang bốc cháy hừng hực.

Đôi tay Diệp Huyền đang vung vẩy như rồng bay phượng múa, các loại huyền quyết phi phàm không ngừng tiến vào trong lò đan.

Thao tác hành vân lưu thủy và sinh ra các loại mỹ cảm.

- Thao tác này là...

Ánh mắt Dược lão hoảng sợ không nhỏ, rốt cuộc không cách nào rời mắt khỏi đôi tay Diệp Huyền.

Diệp Huyền hiện tại đang đắm chìm trong quá trình luyện chế, hắn căn bản không chú ý tới đám người Dược lão xuất hiện, hắn dung nhập tâm thần vào luyện chế Cô Mạnh Lan Đan.

Cô Mạnh Lan Đan, với tư cách đan dược phụ trợ tấn cấp, nó chính là đan dược lục phẩm đỉnh phong.

Cho dù Diệp Huyền có lòng tin bản thân luyện chế thành công nhưng hắn không dám thả lỏng.

Huyền thức của hắn đang kết hợp các linh dược với nhau, hắn không ngừng thi triển các loại thủ pháp, thể hiện tạp nghệ luyện đan kinh người.

Nếu hiện tại có người trong nội viện nhìn thấy sẽ khiếp sợ không nhỏ.

Một tên tân sinh luyện chế lại làm chủ nhiệm luyện dược hệ và luyện hồn hệ quan sát như kẻ đần, vẻ mặt ngây ngốc, ánh mắt hai người vô cùng kinh hãi, muốn khôi hài bao nhiêu có khôi hài bấy nhiêu.

Quá trình luyện chế kéo dài hai canh giờ.

Trong lò đan xuất hiện khí tức đan dược kinh người.

Diệp Huyền biết rõ Cô Mạnh Lan Đan sắp thành hình, tinh thần hắn vô cùng tập trung, mỗi tia huyền thức đều dung nhập vào trong lò đan, hắn chú ý cẩn thận tiến hành rèn luyện đan dược.

Hắn chọn dùng tôi đan quyết quen thuộc kiếp trước, huyền thức toàn thân bạo phát lớn nhất nhưng hao phí nhỏ nhất.

Một lần, hai lần, ba lần...

Thời điểm tới mười tám lần mới làm hắn cảm giác huyền lực khô cạn, không có khả năng tiếp tục.

Thời điểm này Diệp Hueyenf thu đan.

Nhưng động tác của hắn làm đám người Đông Phương Tử Ti và Dược lão ngây ngốc không nói thành lời.

Chỉ cần là luyện dược sư cũng biết rèn luyện đan dược thành hình là trọng yếu nhất, rèn luyện số lần càng nhiều thì đan dược thành hình càng thuần khiết.

Nhưng rèn luyện đan dược thành hình là công việc khó khăn, tuyệt đại đa số luyện dược sư luyện chế đan dược đồng cấp với huyền thức chỉ có thể rèn luyện hai ba lần, tối đa là năm lần.

Bởi vậy Diệp Huyền rèn luyện mười tám lần cũng làm đám người Dược lão khiếp sợ.

Diệp Huyền căn bản không biết tất cả việc khác, hắn chú ý cẩn thận tiến hành công tác thu đan, hoàn toàn không dám thư giãn.

Rốt cục qua một nén nhang.

Ông!

Trong lò đan có mùi thuốc nồng đậm xuất hiện, vào lúc mùi thuốc xuất hiện, Đông Phương Tử Ti cảm giác huyền lực trong người rục rịch, hình như lực lượng giúp nàng đột phá Võ Tông lục giai.

Nàng có cảm giác chỉ cần mình đột phá là có thể từ ngũ giai tam trọng tăng lên lục giai nhất trọng.

Nhưng nàng lập tức áp chế suy nghĩ này, bởi vì nàng hiểu rõ đây là ảo giác mà thôi, mà nơi phát ra ảo giác chính là Diệp Huyền luyện chế đan dược.

- Huyền Diệp luyện chế đan dược gì? Vì cái gì ta có cảm giác như vậy?

Đông Phương Tử Ti kinh hãi, ảo giác đan dược có quan hệ với tác dụng của nó, chính mình ngửi mùi đan dược đã như vậy, chỉ cần mình phục dụng đan dược Huyền Diệp luyện chế sẽ có thể đột phá.

Trong ánh mắt nóng rực của nàng, Diệp Huyền vung tay lên, mười viên đan dược no tròn xuất hiện trong tay Diệp Huyền.

Mười viên đan dược lớn như ngón cái, chúng có màu xanh đen cùng một ít tơ vàng, đan dược sáng bóng xinh đẹp giống như tác phẩm nghệ thuật.

- Mười viên đan dược, tất cả đều là thượng phẩm.

Nội tâm Diệp Huyền kinh hỉ, một cây linh dược, một lò đan dược cực hạn là mười hai viên, hắn luyện ra mười viên thượng phẩm chứ không có cực phẩm.

Dù sao huyền thức của hắn mới tiếp cận lục giai trung kỳ, dùng huyền thức lục giai trung kỳ luyện chế đan dược lục giai đỉnh phong, hơn nữa còn là đan dược thượng phẩm, việc này được xưng là kỳ tích trong luyện dược giới.

- Không thể tưởng tượng nổi, đúng là khó tin mà.

Thời điểm Diệp Huyền kinh hỉ liền phát hiện có giọng nói vang lên.

- Dược lão, Đông lão...

Đông Phương Tử Ti quay đầu, nàng phát hiện Dược lão và Đông lão nên hành lễ.

Vẻ mặt nàng ngạc nhiên, hiển nhiên không rõ hai người tới lúc nào.

Diệp Huyền cũng hơi kinh hãi, vội vàng thi lễ nhưng lại cau mày.

Hắn luyện chế Cô Mạnh Lan Đan không phải cơ mật gì, trong tình huống hắn không cho phép nhưng Dược lão và Đông lão lại vào phòng luyện chế của hắn, nội tâm hắn vô cùng bất mãn.

Nếu như không phải Dược lão và Đông là cao tầng học viện, hơn nữa đã cứu hắn mấy lần, nếu là người khác thì hắn đã quát tháo rồi.

Nhìn thấy Diệp Huyền có vẻ mặt như vậy, Dược lão lập tức khổ cười và nói:

- Huyền Diệp, thật có lỗi, chúng ta chưa được ngươi đồng ý mà tiến vào, thật sự là không ổn thỏa. Chúng ta cũng không phải cố ý muốn rình coi ngươi luyện chế, mà là tò mò tạo nghệ luyện đan của ngươi, sau khi biết ngươi luyện chế nên muốn nhìn tận mắt, ai biết nhìn thấy việc rung động như vậy, ai, rình coi đệ tử luyện chế là chuyện chúng ta xấu hổ ah.

Da mặt Dược lão rung động nhưng vẫn nhận lỗi.

Nếu là đệ tử khác hắn không nói nhu vậy, bởi vì hắn là chủ nhiệm luyện dược hệ nên hắn hoàn toàn có quyền giám sát tùy ý.

Nhưng sau khi nhìn thấy Diệp Huyền thể hiện tạo nghệ kinh người liền thay đổi.

Bởi vì Diệp Huyền thi triển nhiều loại thủ pháp ngay cả đạo sư luyện dược thất giai như hắn cũng không hiểu.

Tính chất hoàn toàn khác nhau.

Trong luyện dược giới, bất cứ luyện dược sư nào luyện chế cũng là quá trình thần thánh, hơn nữa không cho rình coi.

Giống như võ giả bị học trộm công pháp, cho dù hắn là đạo sư luyện dược hệ cũng là chuyện thấp hèn, sẽ bị phỉ nhổ.

Dược lão vốn chỉ muốn xem tạo nghệ luyện dược của Diệp Huyền như thế nào và chỉ điểm, ai biết trời đưa đất đẩy làm sao lại biến thành người học trộm, nếu như truyền đi thì hắn không có tư cách làm chủ nhiệm luyện dược hệ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.