- Không, gia gia!
Thiếu nữ khóc lớn đầy thê thảm, hai hàng máu và nước mắt từ trên mặt chảy xuống.
- Ta liều mạng với các ngươi.
Nàng quát to một tiếng, lao về phía kỵ binh phía trước, ở trên mặt hắn lưu lại một vết cao.
- Tiểu tiện nhân.
Kỵ binh này đau đớn kêu lên một tiếng. Ở dưới ngọn lửa bên cạnh chiếu sáng, gương mặt của hắn có phần càng thêm dữ tợn khủng khiếp. Hắn nắm lấy cổ của người thiếu nữ lại, răng rắc một tiếng, trong nháy mắt liền bẻ gãy cổ của nàng.
Sau đó, kỵ sĩ nhấc trường thương lên, khiến thi thể của người thiếu nữ, treo ở trên trường thương, mặc cho máu tươi tùy ý chảy xuôi, cười ha ha.
Tàn nhẫn, tanh mùi máu.
Cảnh tượng như vậy, khiến cho chân mày Diệp Huyền hơi nhăn lại.
Nhưng tim hắn lại không có một chút dao động nào.
Không phải hắn lạnh lùng. Mà thế giới này, chính là lạnh lùng tàn khốc như vậy.
- Vỡ.
Hắn khẽ thốt ra một tiếng, lại giống như tiếng chuông lớn, chấn nát cảnh tượng phía trước.
Sau đó, ánh mắt hắn kiên định, đi vào cửa thứ tư.
Với trái tim lạnh như băng nhập cảnh, đây là cảnh giới một tâm linh kiếp trước Diệp Huyền đã sớm đạt được.
Kiếp trước, bất cứ lúc nào Diệp Huyền cũng có thể duy trì trạng thái lạnh lùng bình tĩnh tuyệt đối. Thậm chí có thể nói là lạnh như băng. Giống như trước đây khi Hoàng Phủ Tú Minh bái sư, mặc cho đối phương quỳ chết ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1949692/chuong-855.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.