Mọi người quay đầu lại, liền thấy một thiếu nữ toàn thân mặc áo lụa màu trắng, đoan trang nhã nhặn, chân thành đi tới.
Thắt lưng của nàng buộc dải lụa màu xanh. Mái tóc đen được vấn lên thật cao, nhẹ nhàng hình thành một búi tóc tinh xảo. Gương mặt nàng vô cùng mịn màng trắng nõn động lòng người. Đặc biệt là đôi tròng mắt kia, càng trong suốt xinh đẹp, có một loại mùi vị của sự xuất trần.
Chính là Đông Phương Tử Tư.
Diệp Huyền ngạc nhiên nói:
- Tại sao nàng lại ở chỗ này?
- Ta vì sao không thể ở chỗ này?
Đông Phương Tử Tư khẽ cười liếc mắt nhìn Diệp Huyền, nói.
- Ta lại là học viên cũ của học viện Lam Quang. Luận bối phận, ngươi phải gọi ta một tiếng sư tỷ.
- Cái này...
Diệp Huyền toát mồ hôi lạnh.
- Tất cả mọi người đều rất quen thuộc, không cần thiết đi.
- Xem ngươi sợ đến mức nào kìa? Thế nào, gọi một tiếng sư tỷ, có kinh khủng như vậy sao?
Đông Phương Tử Tư hé miệng cười khẽ. Trong nháy mắt bách hoa thất sắc, quần tinh ảm đạm.
- Gia hỏa này lại có thể quen biết với Đông Phương Tử Tư.
- Đông Phương Tử Tư là nữ thần trong lòng ta,. Nữ thần làm sao có thể ở chung một chỗ với hạng người cùng hung cực ác bị Huyền Cơ Tông phát lệnh truy nã được?
- Đây là hiện thực quá tàn khốc, hay là ta quá vô tri?
Đông Phương Tử Tư, có danh hiệu một trong mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1949666/chuong-842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.