- Hơn nữa nếu như không đoán sai, tuổi tác khác nhau, độ khó lưu danh ở trên bia lưu danh, chắc hẳn là cũng khác nhau.
- Cuối cùng căn cứ vào vị trí lưu danh cao thấp và độ nông cạn của tên, liếc mắt là có thể nhìn ra, thiên phú giữa các học viên cao hay thấp.
- Người chế tạo ra bia lưu danh này, thật đúng là một thiên tài.
Trong lòng Diệp Huyền không khỏi xúc động.
Lấy phương thức học viện Lam Quang kiểm tra như vậy, rất ít có thiên tài chân chính, sẽ bị lãng quên xuống. Người có thể tiến vào học viện, tất cả đều là người cao cấp nhất trong đám người này.
Bất tri bất giác, lại là mười người hoàn tất sát hạch. Kết quả trong một vòng này, chỉ có một người lưu lại tên ở trên tấm bia đá.
Trên mặt tất cả tuyển thủ, đều lộ ra sự ai than dậy trời đất.
Nhưng mà trên mặt lão nhân Thanh Phong lại hoàn toàn không có chút bất mãn nào. Trái lại trên khóe miệng hắn lộ ra nụ cười mỉm.
- Hai mươi người đầu tiên, trúng tuyển ba người. Không hổ danh là một lần so đấu đứng đầu. Cái xác suất này, còn có thể.
Phải biết rằng, sát hạch trước đó, là thành tích lót đáy trong đợt thứ hai. Cho dù không có một người nào có thể lưu danh ở trên tấm bia đá, Thanh Phong cũng sẽ không cảm thấy có bất ngờ gì.
Tới phía sau, thực lực và thiên phú của tuyển thủ cũng sẽ càng lúc càng cao. Xác suất có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1949620/chuong-817.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.